Cô lấp đầy trái tim anh.
A Tước, em muốn sinh cho anh đứa con trai.
Lục Tư Tước cứng đò, sau đó tròng mắt, dường như không nghe được lời cô, thế nhưng vành tai anh đã đỏ ửng.
“Lục Hàn Đình.” Hạ Tịch Quán kêu tên anh.
“Ừ?” Lục Hàn Đình nhắm mắt, bàn tay to xoa xoa mái tóc như tơ lụa của cô.
“Nước đã lạnh rồi, em đổi chậu nước nóng lau người cho anh nhé.”
“Ừ „ Hạ Tịch Quán vào phòng tắm, đổi trong chậu nước đã lạnh thành nóng, dùng khăn lông ấm giúp anh lau chùi thân thể.
Trên người anh mặc đồ ngủ lụa màu xanh đen, cô vươn tay cởi từng cúc áo đồ ngủ của anh, lộ ra lồng ngực anh.
: #, h Anh thật sự rât gây, cơ thê suy yêu nghiêm trọng, lòng bàn tay mềm mại của Hạ Tịch Quán nhẹ nhàng vuốt lên: “Lục tiên sinh, còn đau không?”
Lục Hàn Đình lắc đầu: “Không đau.”
Sao có thể không đau?
Hạ Tịch Quán đau lòng cúi cái đầu nhỏ, hôn khớp xương gầy gò của anh.
Lục Hàn Đình sờ mặt cô: “Đừng hôn, hôn anh lại khó chịu, cởi quần anh ra đi, giúp anh lau một chút.”
“..” Hạ Tịch Quán hoàn toàn đau lòng anh, vô cùng đơn thuần hôn anh, nhưng cô quên mắt Lục Hàn Đình là một người đàn ông bình thường, mặc dù thân thể bây giờ không khỏe, nhưng hai người đã lâu không thân mật, khó tránh khỏi biết va chạm nỗi lửa.
Hạ Tịch Quán nhanh chóng đứng lên, nhưng một giây kế tiếp cô cứng đò, anh nói cái gì?
Cởi quần anh ra, còn lau một chút?
Hạ Tịch Quán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho-troi-ban/405399/chuong-1697.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.