Hàng mi nhỏ dài của Hạ Tịch Quán khẽ run, ngây như phỗng.
“Mẹ ơi…” Ba cục bông phía trước nhìn Hạ Tịch Quán vui Vẻ cười.
Lúc này có một người đi tới, là… Lệ Quân Mặc.
Lệ Quân Mặc đến Lục Tư Tước đến, Hạ Tịch Quán còn ở’ dưới đài thấy được Lâm Thủy Dao và Liễu Anh Lạc, những người thân yêu nhất trong cuộc đời này của cô hôm nay đều ở đến đây.
Lệ Quân Mặc đi tới bên cạnh Hạ Tịch Quán, ông đưa ra cánh tay vững chắc của mìna: “Quán Quán, bố dẫn con tới, Lục Hàn Đình ở bên kia chờ con, nó đã chờ con rất lâu rồi.”
Nó đã đợi chờ con rất lâu rồi.
Hạ Tịch Quán lập tức liền biết chuyện gì đã xảy ra, thì ra hôm nay hết thảy đều là thật, đây là hôn lễ của Lục Hàn Đình và Hạ Tịch Quán, đây là hôn lễ của bọn họ!
Anh lại không nói cho cô biết gì cả, còn liên hợp bọn nhỏ lừa cô.
Đoạn thảm đỏ này cần có người bố dẫn cô dâu đi tới, sau đó giao con gái mình trong lòng bàn tay chú rẻ.
Hạ Tịch Quán đột nhiên nhớ đến, cô và anh còn chưa từng có hôn lễ, anh còn chưa cho cô một buổi hôn lễ.
Lúc đó ở Hải Thành thay gả cho anh, vẫn là cô một mình ngồi trên xe hoa đến U Lan Uyển.
Khi đó làm sao cô ngờ được đó là ai, con đường kia lại dẫn đến nơi nào?
Viền mắt trắng nõn của Hạ Tịch Quán đột nhiên trở nên hồng hồng, đôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho-troi-ban/405020/chuong-1317.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.