Chương trước
Chương sau
Hạ Tịch Quán nhanh chóng ngắng đầu, ở trong tủ phía trước cô thấy được một bộ giá y lửa đỏ.

Phượng quan hà bí đỏ rực, màu sắc không gì sánh được rực rỡ, ai nhìn đều cũng phải ngây ngắn.

Hạ Tịch Quán ngắn ra, bộ giá y này không phải là cái bộ cô thấy trong Lưu Tô Quán sao, bộ giá y thượng cỗ của tổ tiên Hoa Tây Châu và tổ tiên Lan Lâu! Nhưng sao nó lại ở chỗ này?

Ngày ấy cô nghe Mã Ni Đại Sư nói qua, giá y thượng cổ căn bản không chế tác được, nhưng bây giờ nó lại xuất hiện ở nơi đây.

Phượng quan hà bí đỏ rực so với kia bản thảo thiết kế còn kinh diễm và chấn động hơn bội phần, phía trên khảm nạm tơ vàng bằng thủ công, dưới ánh nắng óng ánh chói mắt, xinh đẹp làm người ta xuýt xoa.

*M…” Chọt Tiểu Lục Thần Dịch kéo váy Hạ Tịch Quán: “Mẹ, mẹ mau thay bộ giá y đó đi!”

Hạ Tịch Quán chỉ mình: “Mẹ 4?”

Cái này không tốt lắm đâu, Hạ Tịch Quán đoán cái giá y thượng cổ này chắc chuẩn bị cho Thượng Quan Mật Nhị, chỉ tiếc thực lực của Thượng Quan Mật Nhi không đủ, căn bản cũng không có chống đỡ đến phân đoạn được mặc bộ giá y này.

“Đúng vậy,” Tiểu Lục Thần Dịch dùng sức gật đầu: “Con và mẹ chưa chụp ảnh cùng nhau lần nào, mẹ mặc bộ giá y này vào nhất định rất đẹp, con muốn cùng em gái chụp hình cho mẹ!”

Trong đôi mắt to Tiểu Lục Thần Dịch đầy tràn khẩn cầu và chờ mong, mọi người đều biết, Hạ Tịch Quán từ trước đến nay không còn cách nào cự tuyệt yêu cầu của các con, nhưng… tùy tiện mặc vào bộ giá y thượng cổ đó cứ là lạ thế nào…

Còn không kịp đợi Hạ Tịch Quán ngẫm nghĩ, Tiểu Lục Thần Dịch đã kéo tay cô chạy vào: “Mẹ, mẹ mau đi thay đit”

*..” Hạ Tịch Quán chỉ có thể đi vào thay.

Đợi cô thay xong giá y, trong phòng đã có thợ trang điểm đứng chờ.

“Hạ tiểu thư, mời tới bên này, bây giờ tôi sẽ tết tóc trang điểm cho cô.” Thợ trang điểm dịu dàng cười nói.

Tết tóc trang điểm?

Lẽ nào đây cũng là phân đoạn cần phải làm để cùng Dịch Dịch chụp hình?

“Ah, được.” Hạ Tịch Quán ngồi trước bàn trang điểm.

Nửa giờ sau, hết thảy đều làm xong, Hạ Tịch Quán đứng dậy, cô nhìn khắp nơi: “Dịch Dịch đâu, Dịch Dịch tại sao không thấy nữa?”

Cậu nhóc muốn chụp hình với cô đi đâu mắt rồi?

“Hạ tiểu thư, cô đang tìm Lục tiểu thái tử sao, mời tới bên này.” Phục vụ dẫn Hạ Tịch Quán tới trước một cánh cửa.

Hạ Tịch Quán nghi ngờ nói: “Dịch Dịch có ở bên trong không?”

“Có ạ Hạ tiểu thư, Lục tiểu thái tử đang ở bên trong chờ cô, không riêng gì Lục tiểu thái tử, tiểu thiếu gia Bì Bì và tiểu công chúa Tinh Tinh cũng tới, bọn trẻ đều đang đợi cô đó.”

Cái gì?

Bì Bì và Tinh Tinh cũng tới?

Cái gì thế này?

Hạ Tịch Quán luôn cảm giác mình bây giờ như lọt vào.

trong sương mù, dường như mọi người có chuyện gì đang gạt cô.

“Hạ tiểu thư, cô không cần lo lắng, bây giờ tôi mở cửa, xô đi ra ngoài là được, bên ngoài đều là người mà cô yêu nhất.”

Nói rồi, phục vụ nhẹ nhàng đẩy phiến cửa bạch ngọc trước mắt ra.

Tia sáng rực rõ bên ngoài nhanh chóng truyền đến, Hạ Tịch Quán ngước mắt, đôi mắt trong vắt đột nhiên co rụt, bởi vì… phiến cửa bạch ngọc là đi thông hôn lễ đường, nơi thảm đỏ đứng nghiêm một thân thể đồ sộ anh tuấn, Lục Hàn Đình.

Bên cạnh Lục Hàn Đình còn có ba cục bông nhỏ, Dịch Dịch, Bì Bì và Tỉnh Tinh, đều là con cô.

Dịch Dịch và Bì Bì đều mặc áo sơ mi trắng, đeo caravat, Tinh Tinh mặc váy công chúa xinh đẹp, ba cục bông phấn điêu ngọc trác hệt như đi ra từ trong bức họa.

Tắt cả tân khách đứng ở hai bên, ánh mắt của mọi người “xoát” một cái đều rơi vào trên người cô, đủ loại hâm mộ đồ kị.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.