Mặt của A Dạ bình thường, địa vị cũng hèn mọn, nhưng Thượng Quan Mật Nhi không hiểu sao cảm thấy trên người anh có một khí tràng cường đại không khoe khoang lại không chỗ nào che giấu, làm người ta mê muội.
Thượng Quan Mật Nhi liền nhớ tới một màn cắm ky mới vừa nhìn thấy, cả người ả mềm nhũn.
Thượng Quan Mật Nhi về tới chỗ ngồi của mình, lúc này Lục Hàn Đình bên người đột nhiên cầm tay ả: “Quán Quán, chúng ta kết hôn đi!”
Cái gì?
Thượng Quan Mật Nhi trong lòng nặng nề giật mình, hai mắt ả ngạc nhiên nhìn về phía Lục Hàn Đình: “Kết hôn?
Anh nói… thật à2”
Thượng Quan Mật Nhi hoàn toàn không ngờ Lục Hàn Đình sẽ cầu hôn ả, thành công đến quá vội vàng làm ả không kịp chuẩn bị.
“Đúng vậy, chúng ta kết hôn đi! Anh sẽ cho em một hôn lễ thịnh thế, để em trước ánh mắt của mọi người gả cho anh, trở thành Lục thái thái của anh.”
Thượng Quan Mật Nhi thật sự rất vui, mừng rỡ như điên, liền ôm lấy Lục Hàn Đình, sau đó không kịp chờ đợi dùng sức gật đầu: “Dạ, dạ, em gả! Em đồng ý! Em chờ ngày này đã rất lâu rồi!”
Hạ Tịch Quán phía sau nhìn một màn này khẽ chau đôi mày thanh tú, Lục Hàn Đình muốn tổ chức đám cưới thế kỷ cho Thượng Quan Mật Nhi.
Hạ Tịch Quán quay đầu, nhìn về phía A Dạ phía sau.
A Dạ đang rũ mắt cùng Sùng Văn nói gì đó, trên mặt Sùng Văn đều là vẻ cung kính.
Đại khái ý thức được ánh mắt của cô, A Dạ ngắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho-troi-ban/405006/chuong-1303.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.