Hạ Tịch Quán không đáp, đại ý là mày vui vẻ là được, cô muốn xoay người rời đi.
Thế nhưng một giây kế tiếp bước chân của Hạ Tịch Quán khựng lại, bởi vì cô đột nhiên thấy được trên tủ kính treo một tắm bản thảo thiết kế.
Trên tắm bản thảo thiết kế kia là một chiếc giá ý* màu đỏ, sắc đỏ hừng hực, như ngọn lửa cháy mạnh khiến người ta không khỏi thốt ra tiếng thán phục.
*Giá y: Là một loại váy cưới cổ truyền của Trung Quốc.
“Hạ Tịch Quán, mày có ý gì, mày…” Thượng Quan Mật Nhi đang định tìm Hạ Tịch Quán lý luận một phen, rất nhanh ả cũng nhìn thấy tấm bản thảo thiết kế kia, ả trầm trồ ra tiếng.
Giá y đỏ như lửa, phượng quan hà bí”, rực rỡ đến chói mắt, phía dưới tầng tầng lớp lớp dường như từng dải sóng, rực rỡ lại lãng mạn.
*Phượng quan hà bí: Mũ phượng và khăn choàng vai, phụ kiện váy cưới cổ truyền.
“Mã Ni Đại Sư, đó là cái gì?” Thượng Quan Mật Nhi nhanh chóng hỏi.
Mã Ni Đại Sư đi tới: “Tắm bản thảo thiết kế này là tổ tiên Hoa Tây Châu năm đó muốn cưới tổ tiên Lan Lâu Cổ Quốc mà đặt may riêng, chỉ tiếc đoạn nhân duyên năm đó cũng không tu thành chính quả, phượng quan hà bí sau này được lưu truyền, trở thành bảo trấn điềm của Lưu Tô Quán chúng tôi. Đã nhiều năm như vậy, chiếc giá y này vẫn như cũ rực cháy, nhưng phàm là người nhìn thấy giá y cái đều sẽ giống như các cô dừng lại ngắm nhìn, kinh thán không thôi.”
Thượng Quan Mật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho-troi-ban/405007/chuong-1304.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.