Lúc này Lục Hàn Đình nhẹ nhàng nhắc mí mắt anh tuấn nhìn về phía Thượng Quan Mật Nhi: “Vừa rồi cô ấy vào phòng tôi, có phải cô làm chủ không?”
Trong lòng Thượng Quan Mật Nhi lạnh lẽo.
Lục Hàn Đình chậm rãi nheo lại cặp mắt thâm thúy, anh quan sát Thượng Quan Mật Nhi, sau đó như cười như không câu môi mỏng: “Quán Quán, trước đây cô không phải như vậy, trước kia chí ít cô sẽ không đối phó một đứa nha hoàn không quan trọng, hoặc là dùng thủ đoạn hạ cấp như vậy.”
Sắc mặt Thượng Quan Mật Nhi trắng nhọt, ả biết Lục Hàn Đình lại bắt đầu hoài nghỉ ả.
“Lục Hàn Đình…” Thượng Quan Mật Nhi nhanh chóng nhào qua, vươn hai tay ôm lấy vòng hông to lớn của anh, chuỗi Yêu chuông trên người bắt đầu phát ra tiếng chuông đầu độc, ả chôn mặt vào lòng Lục Hàn Đình làm nững: *Bây giờ anh đang dạy dỗ em sao, anh vì một đứa nha hoàn dạy dỗ em sao…”
Lục Hàn Đình nghe được chuỗi tiếng chuông nhanh chóng nhằm mắt, lúc mở mắt ra vẻ sắc bén nơi đáy mắt vẻ đã lui đi, trở nên nhu hòa: “Quán Quán, nếu như cô thực sự chán ghét một người, muốn để cô ta biến mắt, có thể nói cho tôi biết, tôi sẽ giúp cô, về sau đừng làm những thứ này.
Ý tứ của anh là, anh sẽ giúp ả làm Hạ Tịch Quán biến mất?
Vậy thì thật sự quá tốt.
Nhưng, ả hiện tại còn chưa chơi chán.
“Em biết rồi…” Thượng Quan Mật Nhi nhón chân lên, hôn trên gò má Lục Hàn Đình một cái.
Lục Hàn Đình cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho-troi-ban/404886/chuong-1183.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.