Tiểu Bì Bì vào thang máy, hai tay cậu đút trong túi quần, ngẳắng đôi mắt to nhìn Thượng Quan Mật Nhi, cười nói: “Hello.”
Cậu đang nói với ả sao?
Thượng Quan Mật Nhi nghỉ hoặc nhìn Tiểu Bì Bì: “Bạn nhỏ à, em đang nói chuyện với chị sao?”
*“Hả?” Tiểu Bì Bì nghiêng cái đầu nhỏ, không gì sánh được chăm chú nhìn Thượng Quan Mật Nhi: “Cô(*)… không biết con?”
(‘) Vì xưng hô của bên Trung chỉ có hai ngôi tương tự như l- You, nên mình thay xưng hô cho hợp nha.
“Chúng ta quen biết sao? Em là ai?” Nghi hoặc trong mắt Thượng Quan Mật Nhi sâu hơn.
Tiểu Bì Bì thầm nghĩ, không thích hợp, mẹ không thích hợp!
Tiểu Bì Bì từ trên xuống dưới yên lành nhìn Thượng Quan Mật Nhi vài lần, đây là mặt của mẹ không sai, thế nhưng trừ khuôn mặt ra, người phụ nữ này điểm nào cũng không giống mẹt!
Thượng Quan Mật Nhi đang quan sát Tiểu Bì Bì, ả cảm thấy Tiểu Bì Bì là lạ, nên ả liếc mắt với hai hộ vệ áo đen sau lưng, ý kia là bảo hộ vệ bắt Tiểu Bì Bì lại, đợi ả trở về thẩm vấn một phen rồi tính tiếp, nói chung bát luận kẻ nào có hành vi đáng nghi đều không thể buông tha.
Tiểu Bì Bì là ai, Tiểu Bì Bì là một chú khỉ nhỏ đã thành tinh, cậu vừa nhìn cũng biết tình huống không ổn, lúc này “ting”
một tiếng, cửa thang máy mở, bà cụ kia đi ra ngoài.
“Bà nội ơi!” Tiểu Bì Bì nhanh chóng vang dội kêu một tiếng, sau đó cùng đi ra ngoài, cậu còn vươn tay nhỏ bé
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho-troi-ban/404887/chuong-1184.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.