Hạ Tịch Quán hốt hoảng sờ soạng, không biết mò tới là bát hay là đũa, nơi đây chính là phòng bếp.
Hạ Tịch Quán nhanh chóng đè bàn tay Lục Hàn Đình xuống: “Chờ một chút!”
Lúc này bị cắt đứt, ánh mắt Lục Hàn Đình đậm đặc nóng bỏng nhìn cô chằm chằm: “Sao vậy?”
“Có thể chờ đến buổi tối, về đến phòng hay không…” Hạ Tịch Quán nhỏ giọng thương lượng với anh.
Lục Hàn Đình nhướng đuôi lông mày hẹp dài, lộ ra phong tình thành thục của người đàn ông: “Làm sao, chưa thử: với Tô Hi ở phòng bếp à?”
“…” Mặt Hạ Tịch Quán trắng nhọt.
Lục Hàn Đình trực tiếp đầy váy trên người cô lên.
“Lục Hàn Đình: “Hạ Tịch Quán lại ngăn anh,” Tôi tới cái kia rồi, tôi tới kì Nghe được cái này, Lục Hàn Đình mím môi mỏng, khí thở.
ra nóng hun, anh đang hứng, cô lại nói cô đến kì rồi.
“Sao không tới sớm không tới trễ, bây giờ lại tới? Tôi xem thử.” Lục Hàn Đình nhắc làn váy của cô lên.
“Đừng, tôi không lừa anh, tôi thực sự đến kỳ rồi!”
Bàn tay rõ khớp xương của Lục Hàn Đình dùng sức bóp eo thon của cô, vốn có chút không vui, hiện tại lực đạo.
càng không cần thận, bóp chặt lấy cô: “Tôi làm sao biết cô có lừa tôi hay không? Hạ Tịch Quán chính là một kẻ lừa đảo, miệng đầy lời nói dối.”
Hạ Tịch Quán bị anh bóp đau, cô cảm giác bên hông khối thịt non nớt kia đã bị bóp đỏ.
Ngay những lúc này, thời điểm anh không vui, đều sẽ làm đau cô.
Hạ Tịch Quán cắn răng lên đôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho-troi-ban/404751/chuong-1048.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.