Liễu Chiêu Đệ suýt chút nữa hộc máu, bà ta làm loạn?
Bà ta làm loạn cái gì?
Rốt cuộc là ai mới là người làm loạn cái nhà này?
Thế nhưng trong lòng Liễu Chiêu Đệ cho dù tức đi nữa, cũng không dám phát điên nữa, Lục Tư Tước là chủ nhân cái nhà này, ông là người định đoạt, bà ta chỉ đành nghe lời.
Liễu Chiêu Đệ không cam lòng thả roi da xuống.
Trên người Lục Hàn Đình và Lục Tử Tiễn đều rướm màu, Lục Tư Tước nhìn về phía người hầu nữ cạnh cửa: “Gọi bác sĩ tư nhân qua đây, băng bó cho hai vị thiếu gia.”
Người hầu nữ cạnh cửa đã sợ đến không dám thở mạnh, nhận được lệnh Lục Tư Tước, liền như mọc cánh chuồn đi thật xa, đi gọi bác sĩ.
Bác sĩ tư nhân chạy tới, Hạ Tịch Quán dùng kéo cắt áo sơ mi trên người Lục Tử Tiễn, trên người anh chẳng chịt vết thương, bị đánh đến bong da tróc thịt hiện tại áo sơ mi đã dính chặt vào trên miệng thương đầy máu của anh.
Bác sĩ nhanh chóng tiến hành xử lý, khuôn mặt tuấn tú của Lục Tử Tiễn trắng bệch, trán rịn ra lớp mồ hôi lạnh.
Hạ Tịch Quán nhanh chóng cầm khăn lau mồ hôi cho anh, khẽ hỏi: “Tử Tiễn, đau không?”
Lục Tử Tiễn lắc đầu: “Không sao.”
Lúc này một ánh mắt u oán rơi vào trên hai người, Lục Hàn Đình ngồi trên ghế sa lon đối diện, anh lạnh mắt nhìn dáng vẻ ân cần săn sóc của Hạ Tịch Quán vây quanh Lục Tử Tiễn.
Cùng là bị thương, ấy thế mà cô chỉ quan tâm mỗi Lục Tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho-troi-ban/404467/chuong-764.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.