Sự việc cuối cùng vẫn bị Trình Diệc Nhiên biết.
Hà Nhu Quân có chút lo sợ lúc bước vào văn phòng của Trình Diệc Nhiên, dựa vào một góc ở ghế sofa và không nói một lời.
Lý Trí ngồi ở một góc khác của ghế sofa, so với Lưu Tử Ngạo đang trái lo lắng phải chờ đợi thì anh vẫn còn bình tĩnh nhiều lắm, thậm chí cònđang ngồi xem tạp chí tài chính và kinh tế.
Trình Diệc Nhiên tập trung xem báo cáo của cấp dưới đưa lên. Khôngnhìn ra biểu hiện gì trên mặt, anh xem chăm chú, lâu lâu mới lật một tờgiấy.
Đọc những tieu thuyet hay nhất tại truyenbt.com
Rốt cuộc anh cũng xem xong xấp báo cáo thật dày, đóng lại bản báo cáo, lạnh lùng nhìn lướt qua ba người trong văn phòng.
“Ai có thể nói cho tôi biết chuyện gì đã xảy ra?” Giọng nói của Trình Diệc Nhiên điềm đạm, tốc độ lời nói chậm rãi đặt câu hỏi.
Lưu Tử Ngạo không chịu nổi bầu không khí ngột ngạt, đi lại mở cửa sổ ra, dựa vào cạnh cửa sổ hứng gió lạnh.
Không chịu nổi cơn gió lạnh thấu xương, Lý Trí kéo áo khoác lại, hơi nhíu mày nhìn Lưu Tử Ngạo.
“Không nói lời nào là sao đây?!” Trình Diệc Nhiên hơi lêngiọng, sắc mặt có chút mơ màng trong một văn phòng rộng lớn, nhưng bọnhọ đều biết rõ Trình Diệc Nhiên đang tức giận đến cỡ nào, lập tức cảmthấy áp suất trong phòng thấp xuống, bọn họ thấy khó thở.
“Là lỗi của em.” Hà Nhu Quân chậm rãi mở miệng, ánh mắt có chút u ám.
“Rầm!” Một bản báo cáo thật dày bay tới đập thẳng vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-em-ca-doi/91206/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.