Khi Trình Diệc Nhiên khi về nhà là lúc trời vẫn chưa tối, nhiệt độcủa máy sưởi trong nhà vừa đủ ấm, vừa vào nhà đã cảm thấy cực kỳ ấm áp.Mạnh Ảnh ngồi trên ghế sofa đọc sách, có vẻ rất chăm chú, một hồi lâumới lật một tờ. Hôm nay cô mặc đồ ngủ màu hồng phấn, làm làn da cũnghồng hào lên, bên hông buộc dây lưng lỏng lẻo, hình như cô lại ốm đi một chút, eo cô xem ra không tới một vòng ôm. Đầu tóc chắc mới vừa tắmkhông lâu, xõa xuống trên vai, dường như có thể ngửi được thoang thoảnghương dầu gội đầu.
Trình Diệc Nhiên đưa áo khoác trong tay cho người giúp việc, không tiếng động đi đến bên cạnh Mạnh Ảnh rồi ngồi xuống.
“Đọc sách gì vậy?”
Nghe được thanh âm của anh, Mạnh Ảnh có chút giật mình, sách trong tay mém chút nữa rơi xuống.
“Anh đã về rồi sao?” Mạnh Ảnh khẽ mỉm cười, đem sách trong tay khép lại để ở một bên,“Đói bụng không?”
“Không đói.” Trình Diệc Nhiên vươn người qua người của MạnhẢnh, lấy quyển sách kia, tùy ý lật một chút thì cảm thấy không thú vịliền để xuống, “‘Người bạn xinh đẹp’ sao? Em thích xem sách của Maupassant à?”
“Không phải là thích, thấy trong thư phòng có nên lấy xem một chút.” Giọng Mạnh Ảnh nhàn nhạt, đứng dậy vuốt đi nếp nhăn trên áo ngủ, xoay người về phía Trình Diệc Nhiên nói,“Em đi hâm lại canh, anh lên lầu tắm đi, chút nữa xuống là có thể ăn cơm rồi.”
Đi vài bước, phát hiện Trình Diệc Nhiên vẫn ngồi bất động trên ghế sofa, Mạnh Ảnh dừng bước lại.
“Muốn em giúp anh pha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-em-ca-doi/91207/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.