VỢ CHỒNG SON NGỌT NGÀO (2)
Nhiếp Nhiên bị ngắt lời, im lặng vài giây rồi mới nói tiếp: “Vậy Lý lão thì sao?”
Hoắc Hoành thấy cô cau mày, vẻ mặt nghiêm túc giống như là rất lo lắng cho anh, “Lúc ra ông ta ra khỏi cửa đã bị giải quyết rồi.”
Nhiếp Nhiên kinh ngạc: “Giải quyết?”
Cô không ngờ tốc độ của Hoắc Hoành lại nhanh như vậy.
Nhiếp Nhiên nhân lúc chú Trần không nhìn thấy lườm Hoắc Hoành một cái, Hoắc Hoành nhướng mày hỏi: “Còn vấn đề gì nữa không?”
“Dĩ nhiên, 50% của tôi lúc nào đưa cho tôi?” Nhiếp Nhiên hỏi thẳng.
“Chỉ cần tôi tìm được hàng của Cát Nghĩa, 50% này sẽ được chuyển đến thẻ của cô.”
“Nhưng bây giờ hàng của Cát Nghĩa không có ở trong kho hàng.” Nhiếp Nhiên thâm ý nhìn anh.
Hoắc Hoành hơi liếc mắt, thấy khóe miệng cô khẽ cong lên thì hơi ngẩn ra. Đến lúc anh định thu hồi ánh mắt thì vô tình thấy vết thương bị thủy tinh đâm vào trên tay cô.
Anh vừa muốn nắm tay cô thì nghe thấy chú Trần ngồi ở ghế phụ tỏ vẻ không kiên nhẫn: “Yên tâm, nếu Nhị thiếu đã hứa với cô thì nhất định sẽ không quỵt nợ.”
May mà ông ta kịp thời cắt đứt suy nghĩ của anh nên anh mới không làm ra hành động gì không nên làm. Nhiếp Nhiên đã phát giác ra Hoắc Hoành bị dao động, cô tùy ý lau giọt máu rỉ ra trên tay, sau đó đặt tay sang bên kia, lạnh giọng nói với chú Trần: “Tôi đang nói chuyện với Hoắc tổng, hay là ông cảm thấy mình có thể đại diện cho Hoắc tổng?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-quan-nhan/598663/chuong-1372.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.