VỢ CHỒNG SON NGỌT NGÀO (3)
“Nếu tôi tính không sai thì chắc là biết.” Nhiếp Nhiên cười gật đầu.
“Vậy cô muốn bao nhiêu?”
“70% của chỗ hàng này, thế nào?”
Lần này Hoắc Hoành cũng bị cái giá cô đưa ra làm giật mình.
“Vậy cô cần gì phải chia với tôi, cô tự ăn hết không phải được rồi sao?” Hoắc Hoành cười khẽ, giọng nói đã khôi phục dáng vẻ người làm ăn.
“Tôi không có đường dây tiêu thụ hàng, chỗ hàng này cho dù tôi có ôm hết thì cũng không thể biến thành tiền, hơn nữa làm không tốt sẽ bị cảnh sát để mắt tới. Tôi chỉ cần tiền, không cần hàng.”
Hoắc Hoành cong môi lên, chỉ cần tiền không cần hàng…
Câu này đúng là của một người vì tiền mà có thể bán đứng bất cứ ai.
Chẳng trách ban đầu mình cũng bị cô lừa.
Cuối cùng Hoắc Hoành từ chối: “70% quá nhiều, tôi cũng không kiếm được bao nhiêu.”
Vốn dĩ Nhiếp Nhiên cho là anh sẽ thoải mái đồng ý bởi vì dù sao đây cũng là hàng giả.
Nhưng ai biết người này nghiện diễn như vậy, cô bất đắc dĩ chỉ có thể nghiến răng nghiến lợi hạ yêu cầu xuống: “60%.”
Hoắc Hoành cười, tiếp tục lắc đầu, “50%, có điều tôi sẽ tặng cô vé máy bay bình an rời khỏi thành phố Z, thế nào? Bây giờ cảnh sát đang tìm cô khắp nơi, không có tôi giúp, cô sẽ không thể nào thuận lợi rời khỏi thành phố Z đâu.”
Nhiếp Nhiên lập tức hiểu ra, hóa ra anh muốn tìm một cái cớ có thể đưa mình rời đi an toàn.
“Hoắc tổng không hổ là người làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-quan-nhan/598664/chuong-1373.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.