*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Xin sĩ quan huấn luyện? Xin như thế nào, cậu có biết bốn chữ quân lệnh như núi không? Lần này Nhiếp Nhiên không đúng đâu.” Hà Giai Ngọc tặc lưỡi vài cái, đột nhiên cô ta cảm thấy bên cạnh có người tới gần, thì ra là Lý Kiều
Thấy Lý Kiêu cũng đang nhìn về phía Nhiếp Nhiên ở ngoài thao trường, Hà Giai Ngọc vội vàng hỏi, “Chị Kiêu, chị quen biết với Nhiếp Nhiên lâu rồi, chị có cảm thấy Nhiếp Nhiên sẽ nhận thua không?” Gương mặt của Lý Kiêu vẫn lạnh lùng như lúc bình thường, chỉ có điều khi nhìn về hướng bóng người nhỏ bé kia, đáy mắt cô bất giác trầm xuống
Cổ và Nhiếp Nhiên chỉ là bạn học cùng lớp thôi, mà Nhiếp Nhiên còn hay ra ngoài làm nhiệm vụ nên hai người gần như không nói chuyện với nhau bao giờ
Lần nói chuyện duy nhất cũng chỉ là về chuyện Phùng Anh Anh chết mà
thôi.
Nhưng ngay cả như vậy, cô vẫn có thể biết chắc rằng, với cái tính cách lúc trước Nhiếp Nhiên không để ý đến bất cứ cái gì mà vặn gãy tay Phùng Anh Anh ở trong phòng ngủ, thì cách làm việc của cô ta rất quyết liệt, hẳn là cô ta sẽ không nhận thua đầu
Đây là một trận chiến lâu dài!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-quan-nhan/597710/chuong-419.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.