*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Bầu không khí lập tức trở nên căng thẳng
Nhiếp Nhiên chụp lấy Mạc Lực, trong tay nắm một con dao quân dụng
Mà ở bãi đất trống phía trước lại có năm mươi tên cướp biển đang giơ súng lên ngắm bắn, chỉ riêng nhân số và khí thế thôi, bên Nhiếp Nhiên thua hơn rất nhiều
Nhưng thần sắc của Nhiếp Nhiên vẫn rất bình tĩnh, thậm chí khóe miệng cô còn cong lên mỉm cười, rồi cô nói với Sử Tử đứng cách đó không xa: “Cảm ơn nhé.” Trong lòng Sử Tử giật thót
Quả nhiên Mạc Lực bị nổi giận quát sử Tử: “Mày dám phản bội tao!” Sử Tử run rẩy, lắp bắp: “Em..
em..
nhị ca, em cũng không muốn đâu, là cô ta..
cô ta uy hiếp em
Cô ta..
cô ta còn giết ba người anh em của chúng ta, bọn họ..
bọn họ đều chết rất thảm...” Gã nghĩ tới những thủ đoạn cực kì tàn ác kia mà chỉ cảm thấy toàn thân run rẩy
Sắc mặt Mạc Lực lập tức trở nên khó coi
Chẳng trách vừa rồi mấy đứa khác không xuất hiện, thì ra đều bị bắt cả rồi
“Rốt cuộc thì chúng mày là người của ai!” Mạc Lực tin chắc rằng chỉ với hai người thì không thể bắt hết được mười mấy anh em của hắn, sau lưng hai đứa này chắc chắn còn có kẻ khác
Nhiếp Nhiên cười lạnh, “Vấn đề này để đến lúc trên đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-quan-nhan/597665/chuong-374.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.