*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nữ binh vì bị Lý Kiều túm chặt nên thậm chí còn chẳng vùng vẫy nổi, cứ thể bị kéo đi
Cổ Lâm chạy sang bên kia đỡ lấy cô ta
Thế là hai người mỗi người một bên dìu cô ta về
Vì Nhiếp Nhiên là người chạy dẫn đầu, hơn nữa không biết tại sao lần này cô không chạy tốc độ chậm cùng với lớp mà một mình dùng tốc độ nhanh nhất để hoàn thành chặng đường
Thậm chí lúc sắp tới điểm cuối, cô tăng tốc lên một bậc, lực bộc phát đó khiến ba người Nghiêm Hoài Vũ theo cạnh cô bị bỏ lại một đoạn xa.
An Viễn Đạo thấy có một mình chạy như bay tới đây, không kìm được mà chau mày
Hình như anh ta từng nói phải trở về cùng tập thể
Bây giờ một mình Nhiếp Nhiên chạy về đây, muốn làm gì thế này? Không chờ anh ta chất vấn thì Nhiếp Nhiên đã thở phì phò, tức giận hỏi: “Xin hỏi giáo quan, một mình em có về đích trong thời gian quy định không?” An Viễn Đạo nhìn đồng hồ, mười hai phút rưỡi, sớm hơn hai phút rưỡi, có điều..
“Có thì làm sao, không thì thế nào?” An Viễn Đạo nhìn cô với vẻ không thân thiện
Mắt Nhiếp Nhiên sầm xuống, giọng điệu hơi lạnh lùng nói: “Nếu có thì em muốn về đi ngủ.” Người của năm lớp nghe thấy tân binh này dám nói với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-quan-nhan/597666/chuong-375.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.