*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thấy bọn họ sững sờ, Hoắc Hoành lạnh lùng quét mắt một vòng, “Tôi không muốn nói thêm lần thứ hai đâu.” Mấy người kia lập tức hoàn hồn lại, vội vàng bỏ Trần Duyệt đang ngồi dưới đất lại, chạy xuống tầng tập luyện
“Mẹ kiếp, cậu nói chính trị viên này không hiểu thật hay giả thế?” “Đúng là đồ đầu gỗ!”
“Xui xẻo chết đi được! Vốn dĩ có thể về phòng ngủ nghỉ ngơi, bây giờ còn phải đi huấn luyện.” Mấy người bọn họ vừa đi xuống tầng, vừa không cam lòng oán trách
Lúc này, Trương Nhất Ngải vô tình nhìn thấy An Viễn Đạo cách đó không xa đang định rời khỏi tòa nhà
Cô ta nảy ra suy nghĩ, vội vàng chạy tới trước mặt An Viễn Đạo, lo lắng nói: “Sĩ quan huấn luyện An, sĩ quan huấn luyện An!” An Viễn Đạo thấy cô ta cuống cuồng, lập tức cau mày lại, “Có chuyện gì mà hốt hoảng như vậy?” Trương Nhất Ngải chỉ phía trên nói: “Trần Duyệt, Trần Duyệt bị đánh!” An Viễn Đạo kinh hãi, “Cái gì?” “Trần Duyệt bị đánh ở cửa lớp 6!” “Ai chán sống như vậy hả, dám đánh lính của tôi! Xem tôi có làm thịt thằng nhãi đó không?” Anh ta xắn tay áo chạy nhanh lên trên.
“Tiểu Ngải, cô như vậy liệu có làm mọi chuyện ầm ĩ lên không?” Những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-quan-nhan/597664/chuong-373.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.