Hoắc Thời Khâm đưa Nhã Tịch rời khỏi đi đến một nhà hàng 5 sao mới mở trong thành phố. 
Bên trong phòng bao, Nhã Tịch nhổm người dậy, tay bám vào thành cửa sổ nhìn ngắm cảnh vật bên ngoài với vẻ mặt thích thú. 
Phòng bao này nằm ở tầng 6 của nhà hàng, ở căn phòng này có thể ngắm nhìn toàn cảnh mặt hồ gần đó. 
'Đẹp quá. Chủ nhà hàng rất tốt, chúng ta thường tới đây được không? ". Nhã Tịch quay lại nhìn Hoắc Thời Khâm, vui vẻ hỏi. 
Hoắc Thời Khâm bước tới gần Nhã Tịch, vòng tay qua eo cô một cách tự nhiên. " Được. Cháu thích là được ". Hoắc Thời Khâm nhẹ nhàng đáp. Hắn đương nhiên đồng ý rồi, hắn yêu Nhã Tịch, chỉ cần là điều cô muốn, dù là điều gì hắn đồng ý huống chi việc đơn giản như vậy. 
Cuối cùng cũng được ra ngoài rồi. Mấy ngày này bị chú Tư nhốt trong nhà, cháu sắp chán chết rồi ". Nhã Tịch vươn tay, hưởng thụ cảm giác thoải mái của những cơn gió nhẹ nhàng thổi vào. Thật dễ chịu. 
Cốc cốc! 
Không khí thoải mái hạnh phúc bị tiếng gõ cửa đột ngột cắt ngay. Hoắc Thời Khâm nhíu mày chuyển ánh mắt về phía cánh cửa, sự khó chịu hiện rõ trên gương mặt. Ánh mắt hắn sắc lạnh, như muốn lập tức xé nát người phía sau cánh cửa kia. 
Nhã Tịch nắm lấy cánh tay Hoắc Thời Khâm, nhẹ nhàng nói. " Chú! Bình tĩnh, chắc là nhân viên phục vụ thôi ". Nhã Tịch chấn tĩnh Hoắc Thời Khâm xong chuyển ánh mắt về phía cánh cửa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-nho-tinh-nghich/3670926/chuong-64.html