Không còn sớm nữa, ngủ thôi ". Hoắc Thời Khâm ôm Nhã Tịch vào lòng rồi nằm xuống giường.
Nhã Tịch nằm trong lòng Hoắc Thời Khâm, trong lòng vẫn có chút lo lắng. Nhưng rất nhanh hơi ấm từ lòng ngực của hắn khiến đôi mắt cô dần nhíu lại, dần dần chìm vào giấc ngủ.
Sáng hôm sau, ánh sáng chiếu lên gương mặt xinh đẹp diễm lệ của cô khiến cô giật mình tỉnh giấc, cô vô thức nhìn xung quanh tìm kiếm bóng dáng của Hoắc Thời Khâm nhưng căn phòng hoàn toàn trống rỗng. " Chú đi rồi". Nhã Tịch thở phào nhẹ nhõm.
Nhưng Hoắc Thời Khâm đi từ lúc nào chứ? 5 giờ sáng, trời tờ mờ sáng, Hoắc Thời Khâm theo con đường cũ, rời khỏi biệt thự mà không một ai hay biết. Thật buồn cười mà, đường đường là chủ của một tập đoàn lớn như Hoắc thị, vậy mà giống như một kẻ trộm, trèo qua cửa sổ nhà người khác.
Nhã Tịch cũng thật là đặc biệt, từ khi Hoắc Thời Khâm quen biết cô. Những việc hắn cả đời không bao giờ làm cũng chưa từng nghĩ sẽ làm, thì đều làm cả.
Nhã Tịch bước xuống giường, vệ sinh cá nhân, thay quần áo rồi bước xuống dưới nhà.
Nhã Tịch bước vào phòng bếp, cô nhướng mày, đôi mắt mở to, trong đôi mắt đầy vẻ ngạc nhiên. " Chú Tư! Giờ này sao chú còn ở đây? Không đến tập đoàn sao ạ? ". Nhã Tịch bước đến gần Đông Phương Tẫn, hỏi.
" Thời gian này không có việc gì quan trọng, chú làm việc ở nhà ". Đông Phương Tẫn nhìn Nhã Tịch, đáp.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-nho-tinh-nghich/3652116/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.