" Chú không thể nói như vậy. Chuyện này cháu gây ra, cháu sẽ chịu trách nhiệm. Đông Phương Nhã Tịch cháu không phải là người vô trách nhiệm ". Nhã Tịch ngẩng đầu, nghiêm túc nói. Nhã Tịch tuy nhang bướng nhưng không phải là một vô trách nhiệm. Hoạ của Nhã Tịch gây ra, cô sẽ không trốn tránh, nhất định sẽ chịu trách nhiệm.
Hoắc Thời Khâm nhướng mày, sự bất ngờ hiện rõ trên gương mặt hắn. Hắn không ngờ được Nhã Tịch lại có thể nói ra những lời đó. "Cháu chịu trách nhiệm? Cháu định chịu trách nhiệm thế nào? Bây giờ tôi thành ra thế này rồi. Bây giờ muốn kết hôn cũng không được nữa rồi. Dù tôi có giàu có đến đâu cũng vô dụng mà thôi, ai có thể chấp nhận kết hôn với một người liệt dương chứ? Cháu nói cháu chịu trách nhiệm? Chịu thế nào? Cháu lấy tôi sao? ". Hoắc Thời Khâm trêu chọc đáp.
" Được. Cháu sẽ lấy chú ". Nhã Tịch nắm chặt tay, ánh mắt kiên định nhìn Hoắc Thời Khâm. Nhã Tịch không nói đùa. Nhã Tịch đã nói sẽ chịu trách nhiệm mà, cô nhất định làm được, bây giờ Hoắc Thời Khâm thành ra thế này, không ai lấy hắn thì cô sẽ lấy hắn. Chỉ là lấy một người liệt dương thôi, đối với Nhã Tịch quan trọng, Nhã Tịch vốn không quan tâm chuyện đó.
" Cháu nói cái gì? ". Hoắc Thời Khâm nhướng mày, sự bất ngờ hiện rõ trên gương mặt hắn. Hắn không thể ngờ được Nhã Tịch lại đồng ý, hắn cứ ngỡ Nhã Tịch sẽ từ chối. Nhưng cô lại đồng ý, đến suy nghĩ 1 giây cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-nho-tinh-nghich/3584693/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.