🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Thấy Tô Thính Ngữ không nói lời nào, cô vô tư nói, “Như vậy quý điện còn sẽ mắt điện…”

Cô lại thấy gương mặt Tô Thính Ngôn đỏ bừng, có vẻ đang thất thần.

“Bác sĩ Tô, cô làm sao vậy?”

Tô Thính Ngôn lúc này mới hồi thần lại, đôi mắt hạnh tràn đầy tức giận, trừng mắt về hướng Lâm Nhứ đang đứng một bên.

Lâm Nhứ trước mặt vẫn vân đạm phong khinh, động tác ăn bò bít tết ưu nhã, trên khóe môi là nụ cười nhạt, thoạt nhìn người trông dịu dàng lên rất nhiều.

Tô Thính Ngôn thật vất vả để hạ cơn giận, suy tính lại, không nhát thiết phải nổi giận với loại quỷ ấu trĩ này, tính tình giống hệt một đứa trẻ, thế nhưng còn tới trộm thân.

Cô quay đầu lại nói, “Không có việc gì.”

Chủ quán vì muốn đền bù cho sự cố mắt điện đột ngột, mỗi bàn tặng thêm đồ ăn vặt.

Vào thời điểm thanh toán, Tằng Lê còn muốn đi trả tiền, trước quầy lại nói, “Ngài Lâm đã giúp mọi người thanh toán cả rồi.”

Tằng Lê giật mình quay người về đằng sau nhìn Lâm Nhứ.

Lâm Nhứ cười nhạt “Cảm ơn hai người đã nguyện ý cho tôi dùng chung bàn.”

Tằng Lê bị nụ cười này của hắn làm cho mặt ngày càng đỏ.

Mãi cho đến khi đi ra ngoài và ngồi trên xe taxi, cô vẫn còn bụm mặt điên cuồng kêu lên, “Aaa, quá may mắn, vậy mà có thể gặp được Lâm Nhứ, aaa, tôi làm thế nào cũng không nghĩ tới, tôi là người đã cùng Lâm Nhứ ăn bữa tối với ánh nến như vậy.”

Sau khi trở về nhà liên nhận

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-luu-manh/1186536/chuong-115.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.