*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
La Tiểu Bảo khoanh tay, không phản ứng gì với việc cô giả bộ đáng thương: “Tôi không thèm giúp cô, đỡ bị coi là tên xấu xa bỗng dưng sắm vai người có lòng tốt.” “Không đâu, em giúp chị đi mà.”
“Không.”
“Em chỉ cần giúp chị một chút thôi, chị sẽ rất cảm kích em.” “Lòng cảm kích của cô không đáng giá bằng tiền.” La Tiểu Bảo dùng dáng vẻ con buôn để phản bác
“..
Nếu như em giúp chị, mai sau chị và anh họ có cái gì đều sẽ để cho em một phần.” Karen nói một cách hùng hồn, khí phách
La Tiểu Bảo mở to mắt, điều kiện này, hình như rất3mê người
Tuy cậu có tiền, cha cậu cũng có tiền nhưng cũng không cần phí thứ từ trên trời rơi xuống như này
“Không cần, cái cô có thể cho tôi, cha tôi cũng cho được.” La Tiểu Bảo cố ý chọc giận cô.
Quả nhiên, sắc mặt Karen thay đổi, cô khóc lóc om sòm cởi tạp dề ra, ném lên trên bếp: “Suy nghĩ chút đi
Không thèm vạn em đâu, nhóc con không có lương tâm
Tốt xấu gì chị cũng giữ bí mật cho em lâu rồi, vậy mà ngay cả chút chuyện nhỏ này em cũng không chịu giúp, hừ.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-danh-da/3128811/chuong-187.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.