Vương Tuấn không biết nên có phản ứng gì trong tình huống mà hắn chưa bao giờ tưởng tượng đến, thân thể như một khối gỗ, cứng ngắc bất động, mắt cũng thủy chung đặt trên trần nhà, da mặt đã đỏ càng thêm đỏ.
"Khi nãy, anh không có đeo khẩu trang ra nhận đồ anh có biết không?"
Người đàn ông thoáng ngỡ ngàng, liếc sang khuôn mặt xinh đẹp.
"Họ không quan tâm đến vết sẹo trên mặt anh đâu, thấy không!? Tôi đã nói là không có gì đáng sợ hết, vì vậy từ nay anh đừng che mặt lại nữa."
Khép nhanh lại chủ đề nhạy cảm, không vui sang một bên, Hạ Lam hào hứng lập ra chủ đề trò chuyện mới.
"Bên ngoài ngôi nhà này có gì không?"
"Có... vườn hoa và hồ bơi."
Đôi mắt đẹp sáng lên: "Có hồ bơi hả!? Anh quả thật là thiết kế đúng ý tôi nha! Vậy nhà này nằm trên tầng thượng sao?"
"Ừm."
Chợt nhớ ra gì đó, cô lại cất giọng trong trẻo: "Nhà có phòng gym không?"
"Có!"
"Hèn gì... tôi cứ thắc mắc tại sao thân thể anh lại săn chắc và đẹp như vậy!? Mà tôi đâu bao giờ thấy anh ra khỏi phòng?"
Gương mặt anh tuấn lúc này đã đỏ như quả cà chua, Vương Tuấn lắp bắp không nên lời: "Tôi... tôi tập vào... ban đêm."
Hạ Lam ngạc nhiên kêu lên: "Tập vào ban đêm? Anh không ngủ sao?"
"Tôi... thường xuyên mất ngủ, tôi đã thử nhiều cách và cuối cùng tìm ra sau khi tập luyện mệt mỏi, tôi sẽ ngủ lâu hơn một chút."
Tim lại nhói lên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-chang-ngoc/3595031/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.