...
Những ngày kế tiếp trôi qua thật êm ái, tường kính luôn mở rộng nối thông 2 gian phòng với nhau, thông thoáng như tâm trạng của cô và hắn, tuy nhiên vào buổi tối tường kính vẫn sẽ đóng lại, kể cả tấm màn đen cũng khép chặt, trả lại không gian riêng cho cả hai.
Sau vài lần tiếp cận, cảm thấy tinh thần của Vương Tuấn có chút thả lỏng, Hạ Lam bắt đầu thử thách thứ hai.
"Anh đang làm việc hả?" - Hạ Lam dè dặt đứng trước tường kính, cao giọng hỏi người đàn ông đang ngồi ở bàn làm việc.
Vương Tuấn lập tức dừng lại mọi hoạt động: "Cô cần gì sao?"
"Phải...! Tôi... muốn nói chuyện với anh một chút, tôi qua đó được không?"
"Qua đây đi."
Hạ Lam hưng phấn chạy đến bên cạnh bàn làm việc lớn, nhìn nhanh một lượt trên 3 cái màn hình to đùng, 1 cái không mở, 1 cái hình như là công việc, 1 cái là đang xem tin tức kinh tế.
Vương Tuấn xoay người sang cô gái bên cạnh: "Cô muốn nói gì?"
Hạ Lam nở một nụ cười tươi có chiều hướng dụ dỗ: "Không gì quan trọng đâu! Tôi thấy anh chỉ mặc một kiểu quần áo như vầy... anh không chán sao?"
"Tôi không có cảm giác gì với những vật chất bên ngoài."
Dè dặt vài giây, cô lại cất giọng trong trẻo: "Nếu anh không quan tâm vậy... tôi quan tâm được không?"
Vương Tuấn khẽ nhíu mày tỏ vẻ khó hiểu: "Ý cô là...?"
"Ý tôi là tôi có thể tìm quần áo mới cho anh được không? Tôi biết anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-chang-ngoc/3595030/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.