Cô gái à một tiếng vỡ lẽ ra vấn đề, thì ra là hắn sợ tiếp xúc trực tiếp với da thịt của cô! Hạ Lam xoay người đối diện Vương Tuấn, nắm lấy hai bàn tay hắn đặt lên vòng eo thon thả của mình, giữ chặt ở đó không cho hắn giật tay về.
"Không sao đâu, từ từ sẽ quen!"
Chầm chậm nới lỏng lực ở tay, Hạ Lam nghiêm giọng cảnh cáo: "Nếu anh buông ra tôi sẽ giận đó!"
Vương Tuấn bối rối không biết nên làm sao, không dám buông ra, nhưng cứ giữ yên như vầy hắn lại cảm thấy trong người rất nóng, hồi hộp đến hít thở không thông.
Tuy biết người đàn ông này rất thích mình và cô cũng có tình cảm đặc biệt với hắn, nhưng Hạ Lam quyết định không nói ra tâm ý của bản thân vì cô nghĩ có nói ra thì cũng như vậy, chàng ngốc này càng thêm rối rắm và ngại ngùng, khi đó tiếp cận sẽ càng không tự nhiên hơn, sẽ kéo dài thời gian xóa bỏ những điều không thể của hắn... Thôi thì cứ im lặng, từng bước nhỏ tiến vào cuộc sống khô cằn và vô vị của hắn!
Cô cười mê luyến, hai bàn tay nhỏ mềm mại, trắng mịn chậm rãi đặt lên đôi vai săn chắc của người đối diện.
Hắn bất động như một pho tượng, nói cũng không dám, thở càng khó khăn, nếu không phải đang đứng dưới hồ bơi thì hắn chắc chắn sẽ bốc cháy.
"Khi nào anh thích nghi được rồi thì bắt đầu dạy tôi bơi."
Nhớ lại lần trước khi cô bị đau bụng hình như hắn bồng bế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-chang-ngoc/3595032/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.