“Chậm thôi…Aaa…không…nhanh quá”
Trình Thiên Vũ cũng muốn động từ từ, nhưng khi dị vật cắm vào trong cơ thể cô, hết thảy đều mất đi sự khống chế. Bên trong hoa huy*t như có hàng trăm hàng ngàn cái miệng nhỏ, toả ra hương thơm dâm loạn dụ hoặc.
Khoái cảm xâm lấn khiến anh đánh mất lý trí, càng cắm lại càng muốn nhiều hơn.
Như vũng bùn lầy, càng giãy dụa muốn thoát khỏi thì lại càng chìm sâu hơn.
Trình Thiên Vũ vốn thích chậm rãi lăn lộn đến khi cô cầu xin mới thôi.
Nhưng bây giờ anh uống phải thứ thuốc kia nên từ lúc bắt đầu đã như chạy đua nước rút, ra sức xỏ xuyên cô, như hận không cắm chết cô luôn vậy.
“Nhẹ thôi…tên cầm thú này…hức”
Trình Thiên Vũ nghe cô kêu than từ từ chậm lại, sau đó kéo cô ngồi dậy, rót ly rượu mới đưa cho cô.
Quý Dư liếc anh.
Này là đang muốn chuốc say cô, để chơi điên luôn hay gì?!
Quý Dư đã say lơ mơ, hàng động cũng dạn hơn. Cô xoay người, tự giác nâng cái mông lên cao, dùng phương thức nghênh đón anh từ sau cắm vào. Anh một tay vuốt ve cái mông tròn trơn loáng, một cái tay khác tìm nắm lấy nụ hoa hồng nhạt đang nhảy nhót không ngừng. Vật thô dài một phát cắm nguyên cả cây vào, Quý Dư bị đâm cho bay hẳn về phía trước.
“Hah…vợ…sướng không?”
“Cầm thú”
Trình Thiên Vũ nhướng mày, vừa hỏi vừa đẩy mạnh về phía trước.
“Sướng không, hửm”
“Aaa…sướng…không chịu được…hức”
Quý Dư bám chặt lấy ga
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-bao-boi-nho/3464112/chuong-54.html