Sống 30 năm có bao giờ Trình Thiên Vũ anh phải chịu ấm ức như thế này đâu, lại còn bị người bên gối cười nhạo.
Hàn Hiểu Khê chết tiệt, hại anh ra nông nổi này.
Mặt kệ Quý Dư mắng chửi Trình Thiên Vũ vẫn mặt dày mày dạn áp sát mặt cô. Nhìn xuống bầu ngực thoắt ẩn thoắt hiện, anh đưa tay ra rồi rụt lại.
Muốn sờ quá!!!
Tay phải anh vẫn đang cử động, từng cử chỉ hành động đều chậm rãi nhẹ nhàng. Dưới bàn tay khoái cảm bắt đầu nhen nhóm, gương mặt anh cũng dần trở nên mơ hồ.
Trình Thiên Vũ áp sát ngửi mùi hương trên cơ thể cô, hai mắt khép hờ tận hưởng cơn sung sướng.
Quý Dư nhìn biểu cảm của anh, cười hiểu ý đưa cho anh miếng khăn giấy.
“Sướng thế cơ à!”
“Câm miệng”
Quát xong Trình Thiên Vũ liếc mắt nhìn thân hình của Quý Dư tìm xúc cảm. Cô sở hữu bầu ngực đầy đặn, không to nhưng vừa đủ dùng, vòng eo nhỏ án chừng một gang tay, bụng phẳng lỳ mướt mịn, xương cánh bướm sắc xảo, xương quay xanh tinh tế, còn có cặp mông cong cong đó…
Càng nhìn động tác tay anh càng nhanh, lực tay ngày một mạnh.
“Hah”
Bụng dưới truyền đến cơn co thắt, hạ bộ khẽ giật giật vài cái. Trình Thiên Vũ thở hắt ra, thân dưới nảy lên phóng thích toàn bộ bạch dịch ra tờ khăn giấy.
Mùi ám muội tanh nồng dần lan toả ra trong xe.
Do tác dụng của thuốc nên dù anh đã xuất ra nhưng tiểu Vũ vẫn còn sừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-bao-boi-nho/3463876/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.