Hai người điên đảo đủ loại tư thế. Qua một lúc lâu, khi cả hai lại lần nữa cùng lúc lên đỉnh, sức lực bị rút cạn, Quý Dư nặng nề ngủ mất.
***
Trình Thiên Vũ sắc mặt u ám cực điểm, đến nỗi Lê Minh nghĩ nếu anh ta báo tình trạng của Quý Dư không khả quan. Thì lập tức sẽ bị Trình Thiên Vũ một tay bóp chết.
Lê Minh vừa dọn dẹp dụng cụ kiểm tra vừa nói.
“Do mệt mỏi quá độ, hơn nữa lại bị sốt, hạ sốt rồi sẽ ổn thôi”
Trình Thiên Vũ nghe vậy nhíu mày.
“Vậy sao em ấy bất tỉnh”
Lê Minh dở khóc dở cười.
“Cô ấy chỉ ngủ thôi”
“…”
“Lúc hành sự sao không nghĩ đến hậu quả, bây giờ lo lắng có ít gì?”
“Câm miệng”
“…” Không hiểu nổi suy nghĩ của cầm thú!!!
***
Quý Dư mở mắt ra toàn thân đau nhức, thậm chí còn không nhất nổi chân, đầu đau như búa bổ.
Mẹ kiếp, chơi quá đà rồi!!!
“Ai ui…”
“Em thấy thế nào rồi”
Thấy cô đã tỉnh Trình Thiên Vũ sốt sắng tiến lên hỏi. Quý Dư nhíu mày, nhấc thử cánh tay, mặt nhăn như táo tàu.
“Đau”
“Đói”
Trình Thiên Vũ bước đến lên đưa tay lên trán cô sờ thử.
“Hạ sốt rồi”
“Anh đi lấy cháo, em đừng đi lung tung”
“…” Cô đi được mới lạ.
Một lúc sau Trình Thiên Vũ đỡ cô ngồi tựa lên đầu giường, sau đó bê chén cháo đến bên cạnh cô ngồi xuống. Quý Dư nheo mắt nhìn chằm chằm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-bao-boi-nho/3464628/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.