Vô Song hiện tại thực sự lại có chút tự đắc.
Hắn là người xuyên không, trên lý thuyết hắn biết rất nhiều về Đông Phương Bạch còn người này lại không hiểu gì về hắn, đây là một loại cảm giác rất thú vị.
Lại nhìn Đông Phương Bạch hiện tại, chỉ thấy hắn cũng đang nhìn chằm chằm mình, Vô Song bản thân lại có chút không quen.
Hắn có cảm giác phi thường thưởng thức thậm chí muốn kết giao với vị Đông Phương Giáo Chủ này nhưng mà đối phương là yêu nhân a, đối phương nhìn cứ như muốn ăn thịt Vô Song vậy.
Vô Song vốn có chú cảm giác ưu việt trước Đông Phương Bạch nhưng mà qua một cái nhìn chằm chằm của đối phương, cảm giác ưu việt này liền biến mất không còn lại gì.
Cái nhìn của vị Đông Phương Bất Bại này thực sự mang tính sát thương tương đối cao.
Đông Phương Bạch lúc này cũng thấy Vô Song hơi hơi rụt mắt lại, hắn liền bật cười, thản nhiên mà nói.
“Tiểu Song, không phải ngươi muốn hỏi tại sao ta lại rơi vào tình trạng này sao?, sao không tiếp tục hỏi nữa? “.
Vô Song nghe hai chữ ‘tiểu Song’ mà khóe miệng co giật, hai chữ ‘tiểu Song’ còn có sát thương hơn cả lần Vô Song được gọi là ‘Song nhi’, đặc biệt lại từ miệng Đông Phương Bạch nó như có thêm một cỗ tà dị vậy.
Cũng chẳng biết Đông Phương Bạch có phải thói quen là vậy không, hết tiểu Hoàng rồi lại tiểu Song, chẳng nhẽ Vô Song lại gọi đối phương là tiểu Bạch để đáp lễ?.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-vo/3298085/quyen-3-chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.