Vô Song bản thân hiện tại có chút sợ kẻ sau tấm bình phong kia.
Ban đầu Vô Song chưa hiểu cái gì gọi là ‘số phải chết’ nhưng hiện giờ hắn đã hiểu, hiểu xong thì hắn liền sợ.
Vì cái gì kẻ này đến hiện tại còn sống?.
Thông thường bắt mạch liền xem mạch tượng.
Kẻ này mạch có tồn tại thậm chí mạch tượng căn bản cực kỳ bình thường, tạm thời không nhìn ra chút bệnh tật nào.
Tiếp theo đưa chân khí vào dò xét kinh mạch của hắn, dọc theo kinh mạch... Vô Song chỉ có thể cảm nhân một màu xám.
Tiếp tục đưa chân khí vào thân thể đối phương, qua kinh mạch để kiểm tra lục phủ ngũ tạng... Vô Song cũng chỉ thấy một màu xám.
Người bình thường chắc chắn phải có sinh cơ, nếu không có sinh cơ thì sẽ là người chết, ngay cả lão nhân đặt một chân xuống quan tài cũng phải còn lại một tia sinh cơ nhưng mà kẻ này đến một tia sinh cơ cũng không có, cả người đầy tử khí.
Kinh mạch của hắn không khác gì thường nhân nhưng toàn bộ cơ thể hắn đâu đâu cũng là tử khí, nghe mà lạnh cả người.
Ví dụ người sắp chết, trên mặt sẽ có một tia tử khí nhưng mà kẻ này cứ như toàn bộ thân thể, toàn bộ kinh mạch, huyệt đạo, lục phủ ngũ tạng, toàn thân xương cốt đều như được tạo thành từ tử khí vậy.
Đây là trường hợp đầu tiên Vô Song gặp trong đời.
Phải biết tử khí nó khác với ma khí rất nhiều, ma khí màu đen
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-vo/3298084/quyen-3-chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.