Edit: Andrea
Beta: Sally
Hai người định chờ mưa ngớt rồi mới đi nhưng không ngờ mưa càng ngày càng lớn, có vẻ phải qua khá lâu nữa mới tạnh được.
Mặc dù công ty của Doãn Lăng Hạo ở ngay bên cạnh, thế nhưng trong trời mưa thế này ít nhất cũng phải mười phút mới đi tới nơi, chủ yếu là vì công ty hai người đều rất lớn, muốn đi qua cũng phải mất một quãng đường kha khá.
Doãn Lăng Hạo nhìn trời, bộ dáng có chút bất đắc dĩ, không ngờ đột nhiên mưa to như vậy, thực ra thì ở lại đây cũng được, nhưng vì công ty trước đã đóng cửa, công ty bây giờ còn đang xây dựng, buổi tối không có điện, cũng không tiện ở lại.
“Hiểu Đồng, chờ ở đây một chút, anh đi lấy ô.” Nói xong, Doãn Lăng Hạo chuẩn bị chạy vào trong mưa.
Dương Hiểu Đồng nhìn thấy động tác ấy bèn kéo anh lại, “Không cần đâu, chúng ta cùng đi đi! Em không sao đâu!” Nhìn nhìn cơn mưa nặng hạt, Dương Hiểu Đồng nói.
Đối với cô, cơn mưa này không sá gì, cô là người tu chân, thân thể tố chất vô cùng cường hãn, đừng nói chạy trong mưa mười phút, chứ có để cô dầm mưa suốt cả ngày chắc cũng không thành vấn đề.
Thế nhưng Doãn Lăng Hạo lại không giống, anh không phải người tu chân, trước kia làm việc khổ cực như vậy, thân thể vốn không được tốt lắm, thể lực kém, thay vì để anh một mình chạy về lấy ô, không bằng hai người cùng đi, như vậy tới nơi anh có thể thay đồ ngay lập tức, sẽ không sinh bệnh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-thien-kieu/874539/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.