Edit: Andrea
Beta: Sally
Dương Hiểu Đồng cùng Doãn Lăng Hạo trò chuyện một chút với Vương tổng – ông chủ cũ của công ty sát vách, gọi ông ta là Vương tổng thật sự có điểm châm chọc, dù sao thì công ty của ông ta đã đóng cửa rồi.
Vương tổng bụng phệ, bộ dáng nhìn qua rất tức cười, nhưng chút ưu sầu đọng trên trán kia dường như khiến ông ta già thêm mấy tuổi. Dương Hiểu Đồng vừa nhìn liền biết ông ta đang thương cảm vì công ty phá sản, trước đó có lẽ cũng từng cố gắng rất nhiều nhưng vẫn không thể nào cứu vãn được, kết cục này thật khiến người ta đau lòng.
Bởi trước đó Doãn Lăng Hạo cũng đã nói qua chuyện này với ông ta, vậy nên bọn họ rất nhanh chóng ký kết xong hợp đồng, Dương Hiểu Đồng viết chi phiếu trao cho Vương tổng, mà ông ta cũng mỉm cười nhận lấy chi phiếu, ít ra thì ông ta cũng có thể cầm lấy số tiền này gầy dựng lại sự nghiệp.
Mặc dù Dương Hiểu Đồng tiếp xúc với Vương tổng này không lâu lắm nhưng cô nhận thấy ông ta là một người không tồi, rất nghiêm túc với sự nghiệp, chỉ là ánh mắt nhìn người không tốt lắm, trong công ty có nội gián nên mới đi đến bước đường này.
Trước khi rời đi, Vương tổng nhìn Dương Hiểu Đồng cả người tản ra khí chất cao quý, có chút cảm khái, “Dương tiểu thư, trước khi gặp cô tôi còn lo lắng không biết cô là hạng người gì, thế nhưng sau khi gặp rồi, tôi cảm thấy giao công ty của mình cho cô là một lựa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-thien-kieu/874538/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.