Tề Diệc Bắc vẫn chưa hiểu, Phó Du Nhiên mang bộ dáng "Ta sẽ vạch trầnngươi ":
"Thái tử đương triều đối với hoàng hậu nói gì nghe nấy, hơn nữa nơinày cách xa kinh thành cả ngàn dặm, hoàng hậu có thể cho thái tử rời kinh sao?Cho dù rời khỏi kinh thành đi chăng nữa nhưng sao có thể yên tâm để thái tử đimột mình được? Huống hồ thân thể thái tử yếu ớt nhiều bệnh, ngươi nhìn lại cơthể của ngươi đi". Phó Du Nhiên dồn sức đấm xuống bộ ngực chứng minh,"Quan trọng nhất, có thể ngươi còn có võ công."
Tề Diệc Bắc nhất thời nghẹn họng, Phó Du Nhiên vội ho một tiếng để kết thúccâu:
"Nói tóm lại, ngươi làm sao có thể là vị Thái tử ốm yếu kia được?Ngươi cũng thật to gan, dám giả mạo Thái tử đương triều! Ta nói, ngươi muốnđóng giả cũng nên giả người xuất sắc ấy, ví dụ như chọn Hoài vương cũng khôngtồi, ít ra thân thể khỏe mạnh, phù hợp với tiêu chuẩn cơ thể của ngươi."
Tề Diệc Bắc không nói gì, giống như bỗng nhiên thông suốt lời của Phó DuNhiên, nàng nói cũng đúng, bản thân hắn nhất thời cũng không phản bác được.
Phó Du Nhiên thấy Tề Diệc Bắc không nói, như ngầm thừa nhận, thở phào nhẹnhõm:
"Ta nói lão huynh à, ngươi mặc dù giả danh , nhưng trang phục giả mạonày quả thực không tồi, lừa được quả phụ, phú bà thì dư sức ."
Tề Diệc Bắc trợn tròn đôi mắt, Phó Du Nhiên lại nói:
"Nhưng mà ngươi nói dối ta làm gì a? Vừa rồi thiếu chút nữa ta đã giếtngười diệt khẩu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-thai-tu-phi/2793851/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.