Chương trước
Chương sau
Tiếp tục đánh, cũng chỉ có một đường bị giết, không có loại khả năng thứ hai.
Ở dĩ vãng, gặp được cao thủ cường đại, tuy cung phụng trưởng lão không địch lại, nhưng cũng có thể liều mạng, muốn chạy trốn, cũng có thể đơn giản làm được.
Những cao thủ kia đều sợ Thi khí của hắn a.

Nhưng mà, đổi đến trên người Trần Thanh Đế, thì không phải chuyện như vậy.
Không chỉ có không sợ, còn có thể diệt.
Cung phụng trưởng lão đã bị dọa bể mật.
Oanh!
Thi khí trên sân thượng, rất nhanh ngưng tụ, điên cuồng dũng mãnh lao vào trong cơ thể của cung phụng lão trưởng. Người chạy thoát, cái Thi khí này cũng không thể lưu lại a.
- Muốn chạy trốn?
Trần Thanh Đế nhíu mày, trên mặt tràn đầy khinh thường.
Có cục diện hiện tại này, cũng là trong dự liệu của Trần Thanh Đế. Đồng dạng, cũng là mục đích ngay từ đầu Trần đại thiếu nói nhiều lời như vậy.
Vốn là chèn ép khí thế của cung phụng trưởng lão, sau đó, lại để cho cung phụng trưởng lão kịp phản ứng, Trần Thanh Đế là đang hù dọa hắn, chủ động toàn lực ra tay.
Dù sao, mặc dù cung phụng trưởng lão biết, Trần Thanh Đế là đang hù dọa hắn, hắn đã cẩn thận rồi.
Mà ở thời điểm này, Trần Thanh Đế trực tiếp vận dụng Diệt Âm Phù, hung hăng đánh cho cung phụng trưởng lão trở tay không kịp, làm cho cung phụng trưởng lão ngay cả khí thế cũng không có, sinh lòng sợ hãi!
Làm cho cung phụng trưởng lão sinh ra một cách nghĩ, căn bản không phải là đối thủ của Trần Thanh Đế.
Kể từ đó, mười thành công của cung phụng trưởng lão lực, có thể phát huy ra ba thành đã rất không tệ rồi.
Liều mạng, không cần bất luận mưu kế gì, Trần Thanh Đế cũng có nắm chắc giết cung phụng trưởng lão, chỉ là phải phí một ít tay chân mà thôi. Mà dưới loại tình huống này, muốn giết cung phụng trưởng lão, chẳng phải là càng dễ sao?
Cung phụng trưởng lão muốn chạy trốn, Trần đại thiếu há có thể để cho hắn như nguyện?
Vèo!
Linh khí trong cơ thể Trần đại thiếu lập tức bộc phát, tốc độ tăng lên tới cực hạn, trong hai tay lại là vài tấm phù triện, trong đó, còn có hai tấm Mộc Khốn Phù.
Nhìn thấy phù triện trong tay Trần Thanh Đế, trong lòng cung phụng trưởng lão run mạnh, khuôn mặt như là người chết lập tức trở nên tái nhợt.
Vô cùng tái nhợt.
Sợ rồi!
Bị phù triện của Trần đại thiếu, hù sợ.
Phốc Phốc...
Hai tấm Mộc Khốn Phù bị kích phát, đánh trúng trên người cung phụng trưởng lão, cung phụng trưởng lão kinh hãi phát hiện, thân thể của mình trở nên vô cùng trầm trọng.
Giống như là, mình bị chôn ở trong đất, cất bước gian nan.
Đương nhiên, cái gian nan này, là dưới tình huống cung phụng trưởng lão so sánh với bình thường.
Chỉ là Mộc Khốn Phù cấp thấp, còn không cách nào làm được tình trạng để cho cung phụng trưởng lão, không cách nào di động. Chỉ là, giảm bớt tốc độ của cung phụng trưởng lão mà thôi.
Phốc Phốc...
Bốn tấm Diệt Âm Phù bị Trần Thanh Đế kích phát, chung quanh, chia ra bốn đường, vây cung phụng trưởng lão lại, điên cuồng thôn phệ, tiêu diệt Thi khí của cung phụng trưởng lão.
- A... Phốc!
Cung phụng trưởng lão phát ra một tiếng hét thảm, ngay sau đó phun ra một ngụm máu tươi. Hắn cảm giác đầu mình bắt đầu có chút hoa mắt, cả thân thể, cũng nhịn không được nữa đung đưa.
Thi khí, đối với cung phụng trưởng lão mà nói, giống như huyết dịch của người bình thường.
Khục khục... Mặc dù nói, máu của cung phụng trưởng lão hơi nhiều.
Bị Diệt Âm Phù thôn phệ tiêu diệt nhiều Thi khí như vậy, cũng làm cho cung phụng trưởng lão 'đổ máu quá nhiều' . Một người đổ máu quá nhiều, sắc mặt trắng bệch, đầu váng mắt hoa, thậm chí là tử vong, đều là bình thường.
Hiện tại cung phụng trưởng lão, là loại tình huống như vậy.
Tiêu diệt Thi khí của cung phụng trưởng lão, cái này là phương pháp Trần Thanh Đế muốn giết cung phụng trưởng lão.
Đối với Thi Tu giả mà nói, đây cũng là một phương pháp xử lý hữu hiệu nhất, dễ dàng nhất.
Đương nhiên, Diệt Âm Phù là trọng điểm.
- Phá!
Trong tay Trần Thanh Đế đột nhiên xuất hiện một thanh trường đao, cùng lúc đó, Trần đại thiếu kích phát một tấm Diệt Âm Phù, đánh vào trên trường đao.
Phốc!
Hàn mang hiện lên, tốc độ của Trần Thanh Đế tăng lên tới cực hạn, trường đao trong tay trực tiếp đâm vào trong lồng ngực của cung phụng trưởng lão.
Ngao rống...
Cung phụng trưởng lão phát ra một tiếng kêu thảm thiết thống khổ.
Phốc!
Một đạo hàn mang hiện lên, Trần Thanh Đế rất nhanh rút trường đao trong ngực cung phụng trưởng lão ra.
Oanh.
Sau khi trường đao bị hút ra, ngực của cung phụng trưởng lão, cũng không có phún ra máu, phun trào ra, là Thi khí đầm đặc gần như thực chất.
Thân thể Trần Thanh Đế khẽ động, rất nhanh tránh thoát Thi khí, trong tay nhiều ra tám tấm Diệt Âm Phù, rất nhanh kích phát, hóa thành tám đạo lưu quang đánh tới.
Tám đạo lưu quang, trong đó bốn đạo dừng lại ở bốn góc sân thượng. Bốn đạo lưu quang còn lại thì xông lên trời, bao vây Thi khí ở trung tâm.
Trần Thanh Đế làm xong hết thảy, nhìn thấy tất cả Thi khí đều bị Diệt Âm Phù phong tỏa, cũng không có khuếch tán bốn phía, có chút thở dài một hơi.
Thi khí, Trần Thanh Đế không sợ, Bùi Ngữ Yên có Tị Âm Phù hộ thân cũng không sợ. Nhưng mà, người sợ Thi khí, kia thật sự là nhiều lắm.
Nếu để cho Thi khí khổng lồ như thế tản ra, dùng khách sạn làm trung tâm, người ở trong một km bốn phía, chỉ sợ không có một cái nào có thể sống sót.
Tất cả đều trúng Thi độc mà chết.
- Ta liều mạng với ngươi!
Cung phụng trưởng lão trọng thương điên cuồng quát, đối với một vết thương kia, với hắn mà nói, căn bản cũng không phải là vết thương trí mệnh gì.
Thi Tu giả, chỉ cần không phải bị chặt rơi đầu, sẽ không chết.
Hơn nữa, coi như là bị giết, cũng sẽ không chết yên tĩnh, toàn thân Thi khí sẽ tản ra, tiếp tục di hoạ nhân gian.
- Liều mạng?
Trần Thanh Đế hừ lạnh một tiếng, trên mặt tràn đầy vẻ khinh thường, lạnh giọng nói ra: 
- Ngươi bây giờ, căn bản cũng không có tư cách liều cùng ta.
- Tứ Phù Tề Diệt!
Mười ngón tay của Trần đại thiếu động liên tục, rất nhanh nắm bắt pháp quyết, khẽ quát một tiếng.
Trần Thanh Đế vừa dứt lời, bốn đạo Diệt Âm Phù bị kích phát kia, lưu quang vây quanh cung phụng trưởng lão, cấp tốc vận chuyển lại.
Phốc Phốc...
Ngay sau đó, bốn đạo lưu quang rất nhanh chui vào trong cơ thể cung phụng trưởng lão.
- A!
Toàn thân Cung phụng trưởng lão cứng đờ, phát ra một tiếng gầm rú thống khổ, bảo trì tư thế công kích Trần Thanh Đế mà đến, dừng lại nguyên chỗ.
Giống như là bị nhìn thẳng, không cách nào nhúc nhích!
Bất quá, thân thể của cung phụng trưởng lão, đang không ngừng biến gầy, Thi khí trong cơ thể bị bốn đạo Diệt Âm Phù chui vào điên cuồng thôn phệ, diệt sát.
Oanh!
Một tiếng trầm đục, cả thân thể cung phụng trưởng lão lập tức biến thành bột phấn, biến mất khỏi nhân gian.
Chết rồi!
Cung phụng trưởng lão lợi hại hò hét, cứ như vậy bị Trần Thanh Đế giết.
Có thể giết cung phụng trưởng lão dễ dàng như thế, Trần đại thiếu tinh tường biết rõ, tất cả đều là bởi vì, cung phụng trưởng lão đã sinh lòng sợ hãi, tự nhận không phải là đối thủ của Trần Thanh Đế.
Cho dù đến cuối cùng, muốn liều cùng Trần Thanh Đế.
Nhưng mà, đã chậm.
Bùi Ngữ Yên đứng ở đàng xa, chứng kiến cung phụng trưởng lão biến mất không thấy gì nữa, bị giết, trừng lớn hai mắt, trong con ngươi, tràn ngập vẻ khiếp sợ.
Cứ như vậy giết?
Phải biết rằng, coi như là Bùi Ngữ Yên nàng, cũng đừng nghĩ giết cung phụng trưởng lão a.
Nhưng mà, Trần Thanh Đế cứ như vậy vô cùng đơn giản giết đi.
Cái này làm cho Bùi Ngữ Yên không khỏi nghĩ đến, Trần đại thiếu nói, muốn giết cung phụng trưởng lão, đó là cần phương pháp.
Rất hiển nhiên, phương pháp, đạo cụ trọng yếu nhất, là phù triện.
Dù sao, Trần đại thiếu ngoại trừ ném phù triện, đâm cung phụng trưởng lão một đao ra, bề ngoài giống như, cũng không có làm cái gì.
Cung phụng trưởng lão đã bị chết, ánh mắt của Trần Thanh Đế đã rơi vào Thi khí bị phong tỏa trên sân thượng.
Rầm rầm...
Trần Thanh Đế pháp quyết động liên tục, toàn thân tràn ngập Liệt Hỏa nồng đậm, Hỏa Dị Năng bị dung hợp, rất nhanh phá thể mà ra, đánh tới Thi khí.
Hiện tại Thi khí trên sân thượng đã biến thành vật vô chủ, muốn diệt trừ, còn là phi thường dễ dàng, căn bản là không cần vận dụng Diệt Âm Phù ật.
Hỏa thiêu là được!
Đương nhiên, hỏa vẫn chưa được đấy.
Ở Liệt Hỏa đánh tới, đồng thời tám cái Diệt Âm Phù hóa thành lưu quang kia, cũng rất nhanh áp sát vào, những nơi đi qua, Thi khí toàn bộ diệt.
Một phút đồng hồ sau, Thi khí trên sân thượng, một tia không lưu, tất cả đều bị tiêu diệt.
- Ngữ Yên, chúng ta đi.
Giải quyết hết thảy, thân thể Trần Thanh Đế khẽ động, lôi kéo Bùi Ngữ Yên mặt mũi tràn đầy khiếp sợ, thân thể chớp động liên tục, đã đi ra sân thượng.
Hơn nửa đêm, sân thượng đột nhiên bốc cháy Liệt Hỏa hừng hực, đây chính là rất đáng chú ý.
Trần Thanh Đế mang theo Bùi Ngữ Yên ly khai sân thượng, một nữ nhân mặc trang phục màu đen, nhìn về phía trên tuổi hơn bốn mươi, thình lình xuất hiện ở trên sân thượng.
- Phù triện, Tu Chân giả!
Nhìn Trần Thanh Đế biến mất, trung niên nữ nhân nhíu mày:
- Cung phụng Thanh Bang, bị giết.
- Trần gia phế vật, vậy mà đã trở thành Tu Chân giả, tu vi cũng không thấp.
Nữ nhân này trầm ngâm một tiếng, thầm nghĩ: 
- Phù triện là Trần Thanh Đế chế tác, hay là người khác làm?
- Phong nhi một mực thích Ngữ Yên, nếu như cho nó biết, Trần Thanh Đế đã không còn là phế vật, mà là đối thủ cạnh tranh...
Trung niên nữ nhân này cau chặt lông mày:
- Đoạt con dâu Trần gia, nào có dễ dàng như vậy?
- Bất quá...
Trong con ngươi của trung niên nữ nhân, hiện lên một đạo hàn mang:
- Chỉ cần Phong nhi thích, coi như là Trần gia thì như thế nào? Năm đó có thể làm cho hắn Trần gia trầm mặc, hiện tại y nguyên có thể làm được.
Nghĩ vậy, trung niên nữ nhân không hề dừng lại, thân thể khẽ động, như là một trận gió, vô cùng nhẹ nhàng, âm thầm đi theo Trần Thanh Đế cùng Bùi Ngữ Yên.
Trở lại trong phòng, ánh mắt của Trần Thanh Đế rơi vào trên người Bùi Ngữ Yên:
- Ngữ Yên, em nghỉ ngơi trước, anh đi xử lý đồ đệ của cung phụng Thanh Bang thoáng một phát.
Đồ đệ của Cung phụng trưởng lão cũng là Thi Tu giả, chỉ cần cho hắn đầy đủ thời gian, cũng sẽ trở thành cung phụng trưởng lão thứ hai, thậm chí sẽ càng mạnh hơn nữa.
Thi Tu giả, gia hỏa đào mộ người ta, Trần đại thiếu đương nhiên sẽ không bỏ qua.
- Nha.
Bùi Ngữ Yên lên tiếng, sau khi thấy được thực lực của Trần Thanh Đế, nàng cũng biết, đồ đệ của cung phụng trưởng lão, căn bản không phải là đối thủ của Trần đại thiếu.
Sư phụ cũng đơn giản diệt sát, huống chi là đồ đệ?
Đương nhiên, Bùi Ngữ Yên vẫn là muốn đi cùng.
Bất quá, vừa nghĩ tới thời điểm đối chiến cung phụng trưởng lão, nàng cũng chỉ là ở một bên xem cuộc vui, căn bản không có cơ hội xuất thủ cùng tất yếu.
Trần đại thiếu một người giải quyết, hơn nữa, nếu như không phải Tị Âm Phù, chỉ sợ Bùi Ngữ Yên nàng cũng sẽ không quá dễ chịu.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.