Chương trước
Chương sau
Đương nhiên, Trần Thanh Đế là đối tượng trọng điểm.
- Ngữ Yên, em lui ra phía sau một ít.
Tay của Trần Thanh Đế phất lên, trong tay xuất hiện hai tấm Diệt Âm Phù, tùy theo bị hắn kích phát, đập vào mặt thi khí công kích mà đến.
Xì xì...
Một đạo lưu quang hiện lên, thi khí khổng lồ giống như là đụng phải đồ vật đáng sợ gì đó, rất nhanh bị cắn nuốt, cấp tốc biến yếu.
- Cái gì?
Cung phụng trưởng lão phát ra một tiếng thét kinh hãi, hai mắt tĩnh mịch trừng lớn, gương mặt tái nhợt như thi thể tất cả đều là vẻ khiếp sợ.
Hắn cho tới bây giờ không có nghĩ qua, có người có thể tiêu diệt thi khí của hắn.
Thi khí!
Đây chính là đồ vật hắn kiêu ngạo nhất a.
Nhưng mà, Trần Thanh Đế vừa ra tay, vậy mà thẳng đảo Hoàng Long, giết thi khí của hắn.
- Phù triện? Trần Thanh Đế dĩ nhiên là Tu Chân giả!
Cung phụng trưởng lão đương nhiên thấy được, một màn Trần Thanh Đế thôi phát phù triện kia, cũng lập tức đoán được thân phận của Trần Thanh Đế.
Chỉ là, như thế nào cũng không nghĩ tới, chỉ là hai tấm hoàng phù, thậm chí có uy lực lớn như vậy. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Bùi Ngữ Yên đứng ở đàng xa, nhìn thấy phù triện Trần Thanh Đế chế tác, vậy mà làm ra tác dụng cực lớn như thế, trong nội tâm khiếp sợ.
Thật sự có tác dụng a.
Điều này chẳng lẽ là lực lượng thần bí sau lưng Trần Thanh Đế, ngay cả sư phụ ta cũng phải bận tâm sao?
Ngoài khiếp sợ, Bùi Ngữ Yên càng nhiều nữa là cao hứng.
Mạnh!
Người kia là nam nhân của Bùi Ngữ Yên nàng.
Chính mình lại mạnh như thế nào, cũng không có hạnh phúc bằng nam nhân mình yêu mạnh.
- Ta nhìn ngươi có thể diệt bao nhiêu!
Cung phụng trưởng lão phát ra một tiếng gầm rú, Thi khí xông mạnh, toàn bộ sân thượng biến thành mà đen.
Tốc độ Thi khí bao phủ cực nhanh, lập tức bao phủ Trần Thanh Đế cùng Bùi Ngữ Yên rồi. Bùi Ngữ Yên muốn né tránh, lại phát hiện, căn bản là trốn không hết.
Mà lúc này, một màn làm cho cung phụng trưởng lão kinh hãi xuất hiện.
Chỉ thấy, Thi khí mọi việc đều thuận lợi kia, tuy bao phủ Trần Thanh Đế cùng Bùi Ngữ Yên, nhưng mà, một màn quỷ dị xuất hiện.
Thi khí vậy mà gần không được thân của Trần Thanh Đế cùng Bùi Ngữ Yên, dừng lại ở địa phương cách một mét, quay chung quanh bốn phía, nửa bước không tiến.
Nhìn thấy một màn này, Bùi Ngữ Yên trừng lớn hai mắt, vô ý thức sờ lên hai tấm phù triện trong ngực.
Trần Thanh Đế một mực cường điệu, nhất định phải thiếp thân cất kỹ a.
Không cần nghĩ rồi, Thi khí không cách nào cận thân, nhất định là bởi vì hai tấm phù triện kia.
Tị Âm Phù!
Trần đại thiếu là Đại Tông Sư chế phù, trọn vẹn thất bại hơn sáu mươi lần, mới thành công chế tạo ra hai tấm, Tị Âm Phù này có thể đơn giản sao?
Có Tị Âm Phù hộ thể, nếu còn để cho Thi khí của cung phụng trưởng lão cận thân, Trần đại thiếu có thể cắt cổ tự sát.
Mất mặt!
Quá mất mặt đi!
Bá bá bá...
Trần Thanh Đế nhíu mày, cười lạnh một tiếng, trong tay của hắn, lại xuất hiện vài tấm Diệt Âm Phù. Sau khi kích phát, liền công kích Thi khí ở bốn phía.
Xì xì...
Thi khí vô cùng dày đặc, rất nhanh xuất hiện mấy cái lỗ hổng, bị mấy đạo lưu quang, điên cuồng thôn phệ, cấp tốc yếu bớt!
Sắc mặt Cung phụng trưởng lão, lập tức trở nên khó coi không thôi.
Thi khí không cách nào tiếp cận Trần Thanh Đế cùng Bùi Ngữ Yên, không chỉ có như thế, phù triện của Trần Thanh Đế còn có thể giết Thi khí của hắn. Cung phụng trưởng lão có thể tinh tường cảm giác được, Thi khí của mình đang điên cuồng giảm bớt.
Thi khí giảm bớt.
Tu vi, lại xuống mất!
Mất tu vi?
Cung phụng trưởng lão cho tới bây giờ là không có nghĩ qua a.
Trốn!
Ở thời khắc này, cung phụng trưởng lão cũng không dám có chút do dự nào nữa, làm ra quyết định này. Đối mặt Trần Thanh Đế, hắn chỉ có đào tẩu.
Thi khí bốn phía!
Mỗi một lần cung phụng trưởng lão thi triển chiêu này, cho tới bây giờ đều là mọi việc thuận lợi. Nhưng mà, đặt ở trên người Trần Thanh Đế cùng Bùi Ngữ Yên, cái rắm cũng không có.
Cung phụng trưởng lão hoảng sợ rồi.
Sợ!
Chỉ là sơ bộ giao chiến, còn không có có phát huy ra toàn bộ thực lực của hắn, cung phụng trưởng lão đã sinh lòng sợ hãi, khí thế cũng không có, cho là mình căn bản không phải đối thủ của Trần Thanh Đế.
Bất kể nói thế nào, ngươi cũng là một Thi Tu giả, thực lực còn rất cường hãn. Chỉ là bởi vì Diệt Âm Phù của Trần Thanh Đế, liền dọa thành như vậy, quá thật xấu hổ chết người ta rồi a?
Bất quá, điều này cũng không có thể trách cung phụng trưởng lão.
Ngay từ đầu, thái độ bình thản kia của Trần Thanh Đế, nhìn như nhắc nhở, kì thực là chèn ép khí thế của cung phụng trưởng lão, làm cho cung phụng trưởng lão sợ hãi rồi.
Hiện tại vừa động thủ, Thi khí mà mình kiêu ngạo vô cùng, đối với Trần Thanh Đế và Bùi Ngữ Yên, cái uy hiếp gì cũng không có, còn bị Trần Thanh Đế tiêu diệt.
Một tấm hoàng phù tiêu diệt.
Sợ hãi, đã toàn bộ chiếm cứ tâm cung phụng trưởng lão.
Ở chỗ sâu trong nội tâm của hắn, phát ra một cách nghĩ, mình căn bản không phải là đối thủ của Trần Thanh Đế.
Một người, một khi sinh ra loại ý nghĩ này, coi như là thực lực của hắn lại mạnh như thế nào, thì sao có thể là đối thủ của địch nhân?
Ngoại trừ đào tẩu, cũng chỉ có đào tẩu.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.