- Cổ a di, cháu tên Mạnh Ngưng Tuyết, người gọi cháu Tiểu Tuyết là được, ba mẹ cháu đều gọi cháu như vậy.
Mạnh Nữ Thần mặt ngọc càng đỏ hơn, nhỏ giọng nói ra:
- Cổ a di, người cũng ngồi đi.
- Ha ha, Tiểu Tuyết, không cần khách khí.
Nhìn thấy Mạnh Ngưng Tuyết ngồi xuống, Cổ Thiên Cầm nhìn Trần Thanh Đế trách cứ: Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL
- Thanh Đế, cái này là con không đúng, Tiểu Tuyết là bạn gái của con, sao con không nói sớm?
- Oa ha ha, Thanh Đế, tiểu tử ngươi thật lợi hại, ngay cả lão sư của mình cũng có thể cua được.
Trần Chấn Hoa nhìn Trần Thanh Đế nhếch lên ngón tay cái, ngạo nghễ nói:
- Không hổ là con của Trần Chấn Hoa ta.
- Chấn Hoa, ông nhỏ giọng một chút, đừng dọa Tiểu Tuyết sợ.
Cổ Thiên Cầm trừng mắt nhìn Trần Chấn Hoa, quay đầu lại nhìn một người giúp việc, nói ra:
- Chị Liễu, phiền chị mang tới cho Tiểu Tuyết một bộ chén đũa.
- Vâng.
Chị Liễu là một nữ nhân tuổi hơn bốn mươi, là Cổ Thiên Cầm tìm người thuê tới, bối cảnh rất sạch sẽ, làm người cũng rất thiện lương.
Một bữa cơm này, không khí rất tốt, Mạnh Ngưng Tuyết cũng rất biết nói chuyện, nịnh nọt người, Trần Chấn Hoa cùng Cổ Thiên Cầm đều bị nàng tâng bốc rất vui vẻ.
- Cha, mẹ, đêm nay hai người lưu lại a, đã trễ tồi, cũng đừng đi về.
Cơm nước xong xuôi, Trần Hương Hương nhịn không được đề nghị nói.
- Hắc hắc...
Trần Thanh Đế cười hắc hắc, thò tay xoa bóp bả vai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-ta-thieu/671737/chuong-407.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.