“Grào…”
Một tiếng nổ động trời, chỉ thấy vách đá bằng phẳng kia đột nhiên biến ảo thành một gương mặt khổng lồ, hơn nữa gương mặt kia vẫn còn không ngừng biến hóa, một lát hổ, một lát rồng, một lát rắn, một lát đầu lâu, một lát lại là gương mặt người…
“Đây là cái gì…” Mặt Vưu Nguyệt đã trở nên trắng bệch, ngay cả môi cũng tái nhợt, run rẩy hỏi.
“Thiên diện yêu (*).” Ngữ khí Lương Chi Động cũng mang theo khiếp sợ.
(*) Thiên diện yêu: Yêu ngàn mặt.
Vách đá bằng phẳng trước mặt mọi người chậm rãi lồi lên, cái đầu khổng lồ của thiên diện yêu đang kéo dài ra ngoài. Không ngừng biến hóa khuôn mặt, khủng bố gấp bội. Mắt thấy sắp phá tan phong ấn, chui toàn bộ đầu ra.
Trong giây lát, ở trên vách đá, mười tám phong ấn phóng ra mười tám ánh vàng, đan xen vào nhau, hình thành một cái võng khổng lồ màu vàng, không ngừng bao phủ gương mặt biến hóa kia vào trong.
“A ~~”
Khuôn mặt liên tục biến hóa trong giây lát bộc phát ra một giọng nói nữ tử thê lương. Ngay sau đó biến thành một gương mặt nữ tử diễm lệ, vẻ mặt bi thương dịu dàng, ánh mắt động lòng người. Hình, thần, thanh, đan xen vào, khiến người rơi lệ.
Đám người Lương Chi Động, Vưu Nguyệt và Liễu Nhất Thanh bất tri bất giác rơi lệ đầy mặt.
Ngay tại thời điểm mười tám cái phù ấn tỏa sáng, trong ý thức của Hứa Tử Yên tại mê cung mờ mịt, đột nhiên mọc lên mười tám vầng mặt trời, chiếu sáng toàn bộ không gian tối tăm. Chỉ chớp mắt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-nu-tien/1593346/chuong-246.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.