“Tử Yên, muội khỏe hẳn rồi chứ?” Dù sao Liễu Nhất Thanh và Hứa Tử Yên đã ở cùng nhau thời gian dài, bèn mở đầu hỏi.
“Ừm, đều tốt rồi. Cổ sư huynh đâu?” Hứa Tử Yên khẽ hỏi.
Vừa nghe Hứa Tử Yên hỏi người bên mình, tâm trạng Vưu Nguyệt cực tốt, vội vàng trả lời: “Cổ sư điệt bị Lương phong chủ phái về báo cáo sự tình nơi này, lúc đó tình huống khẩn cấp…”
Vưu Nguyệt nhỏ nhẹ kể lại chuyện cho Hứa Tử Yên.
“Nói vậy, tiền bối hỏi ta có lĩnh ngộ chưa chính là Lương phong chủ Thiên Phù phong?” Hứa Tử Yên hoảng hốt, nhẹ giọng hỏi.
“Ừ.” Lần này là Liễu Nhất Thanh cướp lời nói: “Phong chủ thập phần nhìn trúng muội, bảo muội là kỳ tài. Lúc trước muội từ không trung ngã xuống, vẫn là phong chủ tự mình tiếp được muội. Chỉ là chuyện ở Thiên Phù phong quá nhiều, phong chủ không thể luôn túc trực tại chỗ này chờ muội tỉnh lại. Nhưng phong chủ đã dặn ta, đợi muội tỉnh lại rồi, chúng ta có thể trở về tông môn. Đến tông môn, ta lập tức dẫn muội đi gặp ngài ấy.”
Hứa Tử Yên nhẹ nhàng gật đầu, trong lòng tính toán phong chủ gặp mình sẽ nói những gì. Mà vào lúc này, ngoài cửa phân viện Hứa Tử Yên ở tự nhiên có đạo đồng luôn túc trực bên ngoài. Nhìn thấy Hứa Tử Yên đã tỉnh lại, liền chạy một mạch tới chỗ chưởng môn Trấn Yêu quan. Chỉ một chốc, mười tám tu sĩ lúc trước quán chú pháp lực vào phù ấn trên vách đá cùng đồng hành đến.
Phát hiện bóng người nơi xa chớp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-nu-tien/1593347/chuong-247.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.