Chương trước
Chương sau
Edit: Vạn

Tiếng vỗ tay vang lên như thủy triều dâng vang lên.

Trừ Hùng Bách Đào còn lại người của Thị ủy chính quyền thành phố tất cả đều đứng lên hướng mọi người biểu thị cảm ơn.

Đợi sau khi tiếng vỗ tay dừng lại, Chu Triết trầm giọng nói: “Ngày hôm nay chúng ta họp hội nghị này là bởi vì đồng chí Phó Nghị mới nhậm chức phó cục trưởng, bởi vì cậu ta chuyên quyền độc đoán, khư khư cố chấp, phạm vào sai lầm cực kỳ nghiêm trọng, làm cho mặt mũi Cục quốc an thành phố Giang Châu bị đánh mất, cũng làm cho mối quan hệ giữa chúng ta và địa phương trở nên gay gắt.”

Lời này của Chu Triết vừa nói ra, những người bên dưới liền thảo luận với nhau, những người không rõ tình huống thì không ngừng hỏi thăm người khác, đợi khi rõ ràng sự việc từ đầu đến cuối, những người đó liền chắt lưỡi, cảm thấy lá gan Phó Nghị quá lớn, ở Cục quốc an thành phố Giang Châu vẫn chưa có người nào dám cùng Chu Triết khiêu chiến, Phó Nghị này là người thứ nhất.

Khó trách Phó Nghị lại bị Chu Triết chỉnh, người như thế đổi lại là ai cũng không dám tin dùng, đều phải nghĩ hết biện pháp đưa hắn quay về tổng bộ.

“Mọi người im lặng một chút.” Chu Triết ngăn lại tiếng kích động lớn của mọi người, đợi mọi người im lặng xuống mới lạnh lùng nói, “Xảy ra chuyện như vậy, làm người phụ trách Cục quốc an thành phố Giang Châu, tôi không thể trốn tránh trách nhiệm được, tại đây tôi xin nói lời xin lỗi với Hùng bí thư, đồng thời tôi cũng đảm bảo với Hùng bí thư nhất định sẽ trừng phạt nghiêm khắc người đứng sau, tuyệt không để cho Hùng công tử chết vô ích.”

Hùng Bách Đào tiếp lời, lạnh nhạt nói: “Chu cục trưởng, tôi biết chuyện này không có quan hệ gì với ông, ông cũng là người biết chuyện sau cùng thôi, Hùng Bách Đào tôi ân oán rõ ràng, trong lòng không có trách ông đâu. Hơn nữa, ông xử lý theo lẽ công bằng, không thiên tư, thiên vị, chỉ riêng phần này đã để Hùng mỗ ngưỡng mộ rồi.”

Chu Triết vội vàng nói: “Hùng bí thư chê cười rồi, là do tôi quản giáo không nghiêm mới có thể để cho quý công tử gặp chuyện không hay trong cục, tôi phải kiểm điểm rồi, theo đúng quy định nội bộ mà sửa chữa sai lầm.”

Chu Triết cấp bậc là Thiếu tướng, dựa trên cấp bậc mà nói thì lão còn hơn cấp bậc của Hùng Bách Đào một bậc, nhưng mà lời nói, thái độ của lão lúc này rõ ràng là hạ cấp lấy lòng thượng cấp, điều này làm cho một số người bên dưới âm thầm lắc đầu, đối với biểu hiện này của Chu Triết không hài lòng lắm.

Hùng Bách Đào vung tay lên, biểu hiện ra vẻ hào phóng, cao giọng nói: “Chu cục trưởng ông nói đùa rồi, chuyện này không có quan hệ gì với ông, Hùng mỗ tôi sao làm phiền ông chứ, có điều có một số người nhất định phải cho tôi một cái công đạo, vì sao con trai của tôi sau khi bị ngươi bắt đi vài ngày thì lại chết trong tay ngươi. Ngươi thật sự là hung thủ giết người, Phó Nghị, Phó cục trưởng, xin cậu cho tôi một lời giải thích.”

“Ồ” hàng chục ánh mắt nhất loạt nhìn về phía Phó Nghị, tất cả mọi người muốn biết, đối mặt với chất vấn của Hùng Bách Đào thì Phó Nghị sẽ trả lời như thế nào, sẽ xử lý nguy cơ trước mắt này như thế nào.

Nhiều ánh mắt nhìn qua như vậy mà thần sắc Phó Nghị vẫn bình tĩnh như cũ, ngồi yên tại chỗ không nhúc nhích, đối với chất vấn của Hùng Bách Đào chỉ cười lạnh một tiếng rồi không thèm biện bạch chút gì cả.

“Thế nào, Phó cục trưởng, cậu là không biết trả lời tôi như thế nào, hay là cảm thấy thẹn trong lòng không dám đối mặt với tôi?” Hùng Bách Đào lớn tiếng quát hỏi.

“Phó Nghị, cậu còn không đứng lên trả lời vấn đề của Hùng bí thư.” Chu Triết cũng lạnh lùng nói.

Phó Nghị cười lạnh một tiếng, rốt cuộc mở miệng, lạnh lùng nói: “Nói đến cấp bậc, Hùng Bách Đào là cấp phòng ban, tôi là Đại tá, cũng là cấp phòng ban, nói về chức vụ, Hùng Bách Đào là Phó bí thư chánh pháp ủy, tôi là Phó cục trưởng Cục quốc an thành phố Giang Châu, tất cả mọi người đều như nhau, Chu cục trưởng, tôi rất muốn thỉnh giáo một chút, Hùng Bách Đào, ông ta có tư cách gì bắt tôi đứng dậy nói chuyện với ông ta?”

“Cậu...” Chu Triết tức giận không nói nên lời.

Phó Nghị hừ hừ vài tiếng, nói tiếp: “Còn có, Chu cục trưởng, ông là cấp bậc Thiếu tướng, là chức quan lớn của bộ, nhưng đối với một người phòng ban cấp thấp như thế lại đi khúm núm, ông có nghĩ cho mặt mũi của Cục quốc an thành phố Giang Châu hay không? Có nghĩ tới thân phận của chính mình hay không?”

“Đủ rồi...” Chu Triết bị Phó Nghị chất vấn một trận, sắc mặt đỏ lên, vỗ bàn một cái tức giận đứng dậy nói, “Phó Nghị, ở đây không phải nơi cậu có thể làm càn, cậu phạm phải sai lầm lớn như vậy, tôi xem ai cứu được cậu đây.”

“Tôi chẳng cần ai tới cứu cả, bởi vì tôi chẳng làm sai.” Phó Nghị lạnh lùng nhìn Chu Triết, không chút sợ hãi nói, “Chu cục trưởng, ông muốn mượn chuyện này chèn ép tôi, hừ, vậy ông chọn sai đối tượng rồi, Phó Nghị tôi sẽ không bao giờ khuất phục, càng sẽ không để yên đâu.”

“Được, được, Phó Nghị, cậu giỏi lắm.” Chu Triết giận quá hóa cười, đang có mặt nhiều người như vậy mà Phó Nghị vẫn dám đối nghịch với lão, nếu như lão không làm chút gì đó thì uy tín của lão với mọi người sẽ giảm xuống mất.

Điều này đối với việc lão chưởng khống Cục quốc an thành phố Giang Châu sau này sẽ là rất bất lợi.

Thị ủy thường ủy thành phố Giang Châu, Bí thư trưởng Thường Khả Dung, liếc mắt nhìn Phó Nghị, thấy Phó Nghị vẫn không nhúc nhích, hoàn toàn không có đem lửa giận của Chu Triết để trong lòng, trong lòng tức giận, lạnh nhạt nói: “Chu cục trưởng, ông là Cục trưởng Cục quốc an thành phố Giang Châu, gánh vác an nguy của chục triệu người dân trong thành phố, làm Thị ủy thường ủy, Bí thư trưởng thành phố, tôi có thể nói cho Chu cục trưởng, tôi là đại biểu cho thái độ của nhà nước. Ở chỗ này, tôi hi vọng Chu cục trưởng có thể xử lý theo lẽ công bằng, cho Hùng bí thư một cái công đạo, cho mấy chục triệu người dân thành phố Giang Châu một cái công đạo.”

... Ồ!!!

Thường Khả Dung không lên tiếng thì tốt, vừa mới lên tiếng, trực tiếp đem Phó Nghị đưa lên một cấp độ mới, đặt ở vị trí đối lập với toàn bộ thành phố Giang Châu, lúc này Chu Triết nếu không xử lý Phó Nghị, chẳng khác nào là cô phụ Thị ủy thành phố Giang Châu, Chính quyền thành phố, với Nhà nước cùng với mấy chục triệu người dân, hậu quả như vậy, không phải một Cục trưởng Cục quốc an có thể gánh chịu.

Chu Triết biến sắc, lão định hung hăng giáo huấn hành hạ Phó Nghị, khiến Phó Nghị cùng người phía sau Phó Nghị, Phó Bản Triều cùng Phó gia biết, thành phố Giang Châu là địa bàn của Chu Triết lão, nhưng thật sự nếu muốn lão đi xử lý Phó Nghị thì lão còn chưa có can đảm cùng quyền lực này.

Phó Bản Triều là một tay cao minh, một người cực kỳ cường thế, ai động đến con trai của ông ta chẳng khác nào là động ông ta, nếu để ông ta tức giận chỉ sợ toàn bộ Cục quốc an không ai có thể chịu được cơn lửa giận đó.

Mà Phó gia, đặc biệt là Phó lão gia tử, càng có sức ảnh hưởng quan trọng trong chính giới, ngay cả Chu gia cũng phải nhượng lễ ba phần, không dám đắc tội Phó lão gia tử.

Bởi vậy vừa nghe lời nói của Thường Khả Dung, lông mày Chu Triết liền nhíu lại một cục, thoáng chốc không biết nên làm thế nào cho tốt.

Thường Khả Dung đại biểu cho Thị ủy chính quyền thành phố, phải cẩn thận sử lý quan hệ cùng ông ta.

Thường Khả Dung mãi cũng không thấy Chu Triết tỏ thái độ gì, nhướng mày không vui nói: “Chu cục trưởng, có vấn đề gì sao? Ông không được quên, chuyện này có thể lớn có thể nhỏ, nếu lớn sẽ dính dáng đến rất nhiều người, nếu nhỏ, chỉ là một người gánh trách nhiệm, lẽ nào Chu cục trưởng muốn đem chuyện này làm lớn lên sao?”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.