Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171
Chương sau
... Khi mở ra, Trấn Thiên chỉ thấy trong tờ giấy có ghi.... -Chúng ta đợi không được ngươi nên đã xuất phát đi trước, thực sự xin lỗi........ Hiện tại ngươi chỉ cần về phía Tây, gặp một thành trì tên 'Kinh Kong Thành' thì hãy vào đó.. Tìm một tên đánh xe và thuế hắn chở đến Thiên Thu Thành là được.... Hẹn gặp ở Thiên Thu Thành.......... Mộ Dung Ý Nhi- Tên tiểu nhị kia thấy Trấn Thiên đang cắm cúi đọc thư thì cũng không dài dòng gì cả, lập tức vác thùng nước đi đổi cái mới cho Trấn Thiên.... Trấn Thiên đọc xong lá thư của Mộ Dung Ý Nhi thì hơi ngẩn người một chút, sau đó thì lập tức cưởi khổ.... Theo như hắn đoán thì chắc giờ này cũng đã là buổi chiều rồi... Bọn hắn không đợi được mình thì cũng không có gì là lạ.... Dù sao toàn bộ cũng chỉ là mới gặp mặt mà thôi... Chưa quen biết gì cả.... Chả có gì mà phải ở lại đứng đợi một mình hắn cả một ngày trời cả.... Trấn Thiên còn đang suy nghĩ viển vông những chuyện đâu đâu thì chỉ lúc này tên tiểu nhị cũng đi bê một thùng nước mới và một vài món ăn lên cho hắn.... Sắp xếp xong xuôi, Trấn Thiên lập tức ném cho tên tiểu nhị kia tận 100 Vàng rồi nói: “Chuyện ngươi thay nước có máu cho ta tuyệt đối không được truyền ra ngoài... Số vàng này coi như tiền làm công của ngươi....” Tên tiểu nhị kia nhìn một 100 Vàng xuất hiện trên tay mình thì lập tức hóa đá!! Hắn thật không ngờ, quanh đi quẩn lại ở Hạ Đẳng khu này có hai ngày!! Mà hắn đã kiếm được một khoản tiền khá lớn.... Phải biết rằng mỗi tháng làm ở đây hắn cũng chỉ được có 1 Vàng mà thôi.... Mà lần này người khách quan này không ngờ lại cho hắn tận 100 Vàng... Thực sự là qua hạnh phúc mà..... Thấy đươc vẻ mặt sung sướng của tên tiểu nhị thì Trấn Thiên cũng không để ý nhiều mà ra lệnh đuổi khách.... Dù sao vàng đối với Trấn Thiên mà nói cũng chỉ là một con số mà thôi.... Bản tôn là Đặng Dịch sở hữu cả Tiểu Thế Giới rộng lớn bao la thì một phân thân như hắn thích có bao nhiêu vàng mà chả được?? Đuổi tên tiểu nhị kia ra xong, Trấn Thiên lập tức bê lên đĩa thức ăn, sau đó thoát y phục đang mặc trên người rồi ngâm mình vào trong bồn nước mới.... Đặt đĩa thức ăn lên cái bàn gần đó, vừa thư giãn, thì thoảng lại nhúp miếng bỏ mồm.... Thư giãn thoải mái, ăn xuống no nê xong.... Trấn Thiên ngồi trong thùng nước nghỉ ngơi một chút sau đó lập tức rời thùng.... Mặc tạm vào một bộ quần áo...... Hiện tại Trấn Thiên muốn kiểm tra xem thành quả ngâm thuốc gian khổ và đau đớn ngày hôm qua đã giúp hắn thăng lên mấy cái cảnh giới... Hít vào một hơi thật sau, Trấn Thiên lập tức dồn sức mạnh, gồng hết toàn bộ người lên.... Khắc người hắn nổ lên những tia gân xanh trông khá là ghê rợn..... Lại nhìn về phía tay phải của Trấn Thiên... Chỉ thấy lúc này ở đoạn cẳng tay nổi lên từng vạch màu đỏ như máu, trông khá nổi bật.... Từng vạch từng vạch một nổi lên biểu hiện cho từng cảnh giới của Thể Đổ Cảnh khiến cho Trấn Thiên càng ngày càng hưng phấn.... Mới chỉ ngày hôm qua thôi... hắn mới chỉ là Thể Đồ Nhị Mạch tương đương với Hai Vạch màu đỏ tươi.... Nhưng hiện tại, hắn thấy tận 4 Vạch màu đỏ thể hiện cho Thể Đồ Tứ Trọng.... Nhưng nó vẫn không dừng lại mở đó mà bắt đầu hiện lên vạch thứ 5!!!! Và cứ thể Vạch thứ 6....7...8 cho đến tận Vạch thứ 9 rồi thứ 10 thì mới chịu dừng lại..... Nhìn 10 vạch đỏ lừ ở trên cảng tay phải của mình... Trấn Thiên ngây người hóa đá.... Hắn không thể nào tưởng tượng được chỉ trong một đêm, hắn đã đột phá từ Thể Đồ Nhất Mạch cho tới tận Thể Đồ Thập Mạch!!! Và hiện giờ hắn đã có thể luyện tập giai đoạn tiếp theo. Thể Vương cảnh giới!!! Thể Vương cảnh chính là giai đoạn luyện gân cốt, cho xương cứng rắn và khỏe mạnh hơn.... Chính bởi vì ở giai đoạn đầu tiên đã hấp thu dược liệu, tôi luyện thân thể nên cũng có chút hấp thụ được vào trong xương cốt cho nên giai đoạn luyện cốt này mặc dù nói khó thì cũng không khó.... Mà nói dễ thì cũng chả dễ chút nào.... Suy nghĩ một chút, Trấn Thiên lập tức lấy ra từ trong Nhẫn Không Gian một chiếc nhẫn màu đen bóng, trông khá là đẹp đẽ.... Chiếc nhẫn này có tên là 'Trọng Lực Vạn Năng'... Nó có tác dụng chính là có thể điểu chỉnh khu vực xong quanh bản thân mình 1 mét gia tăng gấp nhiều lần trọng lực.. Khiến cho mọi ngươi đứng trong khu vực 1 mét xung quanh nhẫn đó cảng thấy vô cùng nặng nề.... Đây cũng chính là một sản phẩm khoa huyễn khác mà Đặng Dịch đã mua ra từ trong hệ thống để phục vụ cho công việc luyện thể của Trấn Thiên.... Chiếc nhẫn Trọng Lực này có thể điều chỉnh khối lượng và phạm vi..... Ví dụ như có thể chỉnh nặng hơn 1000Kg trong 1 Mét thì toàn bộ khoảng cách bán kính 1 mét xung quanh đó sẽ nặng hơn so với bên ngoài 1000Kg... Khiến cho người ở trong vùng đó chịu một áp lục vô cùng lớn.... Phạm vi lớn nhất của nhẫn là 1 mét và Trọng Lực Khối lượng lớn nhất là 1.000.000 Kg... Bởi vì đây cũng chỉ là nhẫn đểu với giá rẻ mà thôi. Về sau lên cảnh giới càng cao thì sẽ mua cái khác.... Dù sao Trấn Thiên cảm thấy chiếc nhẫn như này rất thích hợp đối với Thể Tu... Dù sao thà đeo cái nhẫn đẹp đẽ này còn hơn vác một thanh kiếm khổng lồ ở trên lưng.... Nghĩ vậy, Trấn Thiên lập tức đeo cái Trọng Lực Nhẫn lên.... Ngay sau đó, ở phần nhóm đeo nhẫn trọng lực, Trấn Thiên lập tức cảm thấy có một thứ gì đó đang cố gắng đâm vào trong ngón tay mình.... Nhưng mà buồn thay do hiện tại hắn đã là Thể Đồ Thập Mạch cảnh giới.... Da dẻ đã cứng hơn sắp thép, nhưng thứ vũ khí hay vậy gì sắc bén bình thường sao thể làm tổn thương được hắn chứ??!! Trấn Thiên vừa nghĩ vậy lập tức mồ hôi hột toát ra.... Giả sử nếu như hắn mà bị đâu ruột thừa.... nhưng bác sĩ lại không thể mổ bụng hắn để phẫu thuật thì phảm làm sao!!? Ý nghĩ vớ vẩn đó của Trấn Thiên cũng chỉ tồn tại một chút và ngay sau đó lập tức bị ném bay ra ngoài... Hiện tại hắn có được 1/10 Huyết mạch của Huyết Tộc rồi.... Có khả năng tự tái tạo được cho nên mấy bệnh lý về nội tạng hắn cũng không phải lo gì nhiều.... Cũng lắm thì lấy vài món tiên khí của Hư Vô Tiên Đế ra mổ là xong..... Nghĩ vậy Trấn Thiên cũng lập tức chả lo lắng cái gì nữa.... Thả lỏng người ra, mắt hơi hơi nhắm lại, điều chỉnh cho phần làn da chỗ ngón tay đeo nhẫn của hắn sao cho mềm mềm đi một chút.... Ngay lập tức, một cảm giác hơi nhói nhói truyền đến làm cho Trấn Thiên vui vẻ... Khi bị bất tỉnh nhân sự thì không thể điều chỉnh làn da được mà sẽ lâm vào 'Auto Mode'... Còn đâu thì vẫn có thể tự điều chỉnh được thích mềm thì mềm, thích cứng thì cứng.... Đó chính là một ưu điểm cực lớn của 'Trấn Thiên Diệt Địa Thể Quyết'!!! Cảm giác nhói nhói ở tay vừa kết thúc thì thì đột nhiên trong phòng đột nhiên vang lên một âm thanh cơ giới bằng tiếng anh: “Please Select Language” Trấn Thiên nghe vậy thì lập tức ngẩn người, sau đó cũng bình thường trở lại.. Dù sao đây cũng là sản phẩm khoa huyễn... Có tiếng anh cũng là thường.... Suy nghĩ một chút, Trấn Thiện lập tức chọn Tiếng Việt cho nó gọn.... “Chọn tiếng việt thành công “Trọng Lượng Vạn Năng' nhẫn xin phục vụ quý khách. Xin mời chọn cách thức giao tiếp. 1. Nói chuyện mồm. 2. Giao tiếp qua trí não.” Trấn Thiên không để ý nhiều mà lập tức chọn lựa 2. dù sao hắn cũng không muốn cứ lúc đổi lại phải mở mồm ra... Trấn Thien vừa dứt lời chọn '2' thì ngay lập tức trong đầu hắn xuất hiện phương thức sử dụng nhẫn.... Mỗi lầm muốn điều chỉnh khoảng cách và trọng lượng thì chỉ cần nghĩ ra là xong. Hết! Đơn giản, nhanh gọn nhẹ..... Thấy vậy, Trấn Thiên lập tức thử nghiệm nghĩ tới Phạm Vi : 30Cm . Trọng Lượng 50kg.. Vừa nghĩ đến đó, Trấn Thiên lập tức cảm nhận được thân thể hắn lập tức nặng trĩu xuống, có thể ngã quỵ bất cứ lúc nào, giống như bộ quần áo trên người hắn đang mặc nó nặng những 50kg vậy.... Nặng vô cùng.!!!! Trấn Thiên hắn mới chỉ là Thể Đồ Thập Mạch, được mỗi cái da dầy hơn da trâu, cứng hơn sắt thép mà thôi... Chứ móc đâu ra sức mạnh!!!! Cố gắng thêm một chút nữa, Trấn Thiên thực sự không thể nào chịu đựng được nữa nên đã lập tức chuyển về mức 5Kg.... Rèn luyện dần dần... Không thể vội vã.... Cảm nhận được trọng lượng trên cơ thể mình đã mất đi một lượng lớn, Trấn Thiên cảm thấy không khác gì như vừa bị mộ tảng đá đè lên người và được mọi người giải thoát ra vậy.... Thoải mái vô cùng.!!! Thử hoạt động nhanh trong trượng lực lượng 5Kg, Trấn Thiên cảm thấy cũng không quá mức mệt mỏi nên lập tức hài lòng... Mặc vào tử tế một bộ quần áo... Nhìn khắp căn phòng xem còn quên cái gì không, Trấn Thiên lập tức đi khỏi phòng, về phái đại sảnh.... Hiện tại hắn phải mau chóng đến được Thiên Thu thành.... Nhiệm vụ của hắn chính là đến để điều tra!! Chứ không phải đến để hưởng thụ.... Khi vừa đến khu đại sảnh... Trấn Thiên lập tức cảm nhận được có khá nhiều ánh mắt bất thiện nhìn về phía hắn.... Đối với những ánh mắt bất thiện này Trấn Thiên cũng không để ý nhiều mà vẫn bình thản đi đến quầy thu ngân trả tiền phòng.... Người đời có câu: Ngươi không động ta, ta không động ngươi. Ngươi động đến ta, cẩn thận ta bạo cúc hoa!!! Trấn Thiên cũng cứ theo tôn chỉ đó mà làm thôi, cuộc đời khá là đơn giản.... P/s : Crazy Mode (OFF) – Hôm nay hết chương.... ★ ★ ღCủ Hành Thần Bíღ - Team Đang Bí Ý Tưởng- ღTks Allღ 23✫ 9✫ 2016
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171
Chương sau