Vừa ra khỏi Hắc Hắc Điểm.... Trấn Thiên lập tức cảm giác được có vài người cũng đi ra khỏi Hắc Hắc Điếm và theo phía sau hắn....
Trấn Thiên hơi nhíu mày lại, cỏ vẻ như có người đang muốn đối phó hắn.... Và người đầu tiên mà Trấn Thiên không một ai khác chính là Tiêu Lân... Tại vỉ khi hắn vào trong Hắc Ám Thành này thì làm gì có đắc tội qua ai chứ??
...
Ra khỏi Hắc Ám Thành, vào trong một khu rừng rậm thì Trấn Thiên lập tức nhíu mày lại, tại sao giờ này bọn người kia vẫn chưa ra tay?? Chẳng nhẽ còn đang chờ cơ hội gì??
Trong lúc Trấn Thiên còn đang suy nghĩ thì đột nhiên từ phía xa chạy lại một nhóm người.... Thay như quan sát của Trấn Thiên thì nhóm người này không phải là nhóm người đã đi theo hắn từ Hắc Ám Thành....
Càng vậy, Trấn Thiên cũng lập tức trở nên căng thẳng hơn.... Mặc dù hắn hiện tại đã Thể Đồ Thập Mạch cảnh giới.... Đao thương bất nhập.... Nhưng nếu như gặp phải những cao thủ Võ Vương hay Võ Hoàng cường giả thì thực sự là không có cách nào chống cự được.!!!
Nhóm người kia vừa chạy đến nơi, thấy Trấn Thiên đang chằm chằm nhìn bản thân thì không nhịn được ngẩn người...
Tên cầm đầu tức tiến lên phái trước đối với Trấn Thiên nói:
“Ngươi, mau giao hết tiền bạc trên người ra đây... Ta sẽ tha cho ngươi một mạng!!!”
Trấn Thiên nghe vậy thì cũng khá là bất ngờ... Chả nhẽ đám người này lại là cướp thật?? Chứ không phải do ai đến đối phó mình?? Nghĩ vậy, Trấn Thiên lập tức liền đảo ánh mắt qua một lượt từng người.... Nhìn thấy trong nhóm người đó có một người khá là quen thuộc thì lập tức hiểu ra vấn đề....
Người này không ai khác chính là tên tiểu nhị ngày hôm qua đã bê nước, thay thuốc cho mình... Còn được bản thân mình cho tận 100 Vàng nữa!!! Nghĩ đến đó, Trấn Thiên lập tức trầm mặt lại, đúng là trên đời này.... Những kẻ ăn cháo đá bát vẫn luôn tồn tại và số lượng cũng không phải là ít....
Dường như cảm nhận được ánh mắt của Trấn Thiên thì tên tiểu nhị kia hơi ngượng ngùng cúi đầu xuống, sau đó thì hít vào một hơi thật sâu, tiến lên phía trước nói:
“Ngươi cũng không nên trách ta!! Chỉ nên trách ngươi là một tên phế vậy mà lại có quá nhiều tiền mà thôi!!”
Trấn Thiên nghe vậy cũng không thèm để ý đến tên tiểu nhị này nữa mà vẫn nhìn nhìn chằm chằm từng người một, phỏng đoán thực lực của từng người một... Hắn hiện tại là một Thể Tu, không có đan điền, không tích tu linh khí, lại không có hệ thống nên không thể nào xem được thực lực của những người kia!!.
Tên cầm đầu thấy Trấn Thiên không hề moi tiền trong người ra, không nói một câu nào mà chỉ lạnh lùng quan sát bọn họ thì lập tức nóng nổi, ra lệnh cho hai tên thuộc hạ đứng sau xông lên bắt Trấn Thiên lại....
Hai tên thuộc hạ này có Tu Vi Võ Đồ Bát Trọng và Võ Đồ Thất Trọng, là hai người có Tu Vi kém nhất trong nhóm nên khi bị thủ lĩnh kêu lên bắt người thì có chút lưỡng lự....
Tên tiểu nhị kia thấy vậy thì lập tức nói:
“Chần chừ cái gì, hắn chỉ là một tên phế vật đan điền bị vỡ mà thôi!!! Tiến lên cho ta~”
Hai tên kia nghe vậy thì lập tức bốn mắt nhìn nhau, sau đó thì cười khà khà tiến lên. Tên đứng bên phải đối với Trấn Thiên nói:
“Tiểu tử, mau ngoan ngoãn giao tiền ra thì có lẽ ngươi còn được thoát mạng... Nếu không thì đừng trách chúng ta áo độc!!”
“Đúng, đúng... Mau giao tiền của ra... Chúng ta sẽ tha cho ngươi một mạng!!” - Tên đứng bên trái cũng ùa theo nói....
Trấn Thiên hoàn toàn bỏ ngoài tai lời nói của hai người mà âm thầm chuyển phạm vi Trọng Lực ra tận 1 Mét.... Đối với Trấn Thiên hắn tiền vàng không hề quan trọng!! Nhưng mà nếu như tên tiểu nhị kia mở mồm ra xin thì chắc chắn hắn không ngại gì cho hắn 100 Vàng hay thậm chí 1000 Vàng!!!
Nhưng đây hắn lại dám mang người đến chặn đường cướp của trong khi Trấn Thiên đã thưởng cho hắn khá nhiều Vàng!! Trên đời này, Hắn! Ghét nhất là người ăn cháo đã bát và kẻ đâm sau lưng!!!.
Không dài dòng nhiều, Trấn Thiên lập tức lấy ra Nhẫn Không Gian cây trường kiếm khổng lồ và mặc lên chiếc áo choàng mà Đặng Dịch đã cho hắn....
Thấy được Trấn Thiên rút ra vũ khí thì hai tên kia cũng lập tức thu lại vẻ cười đùa, tên bên phải hắn giọng nói:
“Nếu ngươi đã muốn chết thì chúng ta thành toàn!!”
...
Trên một cây đại thụ cách đo vài chục mét, La Vưu Thánh đang đứng đó, nhếch miệng nhìn trò vui.... Bọn người kia không để ý nhưng mà hắn để ý!! Một tên không có đan điền và không có Tu Vi thì làm sao có thể sử dụng Trữ Vật Giới chỉ?? Điều này khiến cho hắn đối với Trấn Thiên càng cảm thấy hứng thú hơn... Nếu Trấn Thiên biết được một tên nam không ra nam, nữ không ra nữ đang có hứng thú với bản thân không thì không sẽ có cảm giác gì....
...
Tên kia mới dứt lời thì lập tức rút kiếm, cùng người còn lại xông về phía Trấn Thiên...
Khi mà khoảng cách giữa Trấn Thiên và hai người chỉ còn 1 Mét thì hắn lập tức chỉnh Trọng Lực lên thành 500Kg.... Hai người kia thấy Trấn Thien vẫn đứng yên không nhúc nhích thì lập tức liền cười ha hả, giơ kiếm lên muốn chém về phía Trấn Thiên.... Nhưng ngay lập tức, nụ cười trên mặt của hai người lập tức biến mất mà thay vào đó là một sự hoảng sợ vô cùng!!!
Lúc này bọn hắn chỉ cảm nhận được dường như bị một tảng đá khổng lồ đè lên người, không thể nào nhúc nhích được....
Trấn Thiên chỉ chỉnh lên thành 500Kg trong chốc lát mà thôi, sau đó lập tức chỉnh về 0Kg, nếu không ngay cả hắn cũng không chịu đựng được....
Thay đổi bất thường của trọng lượng khiến cho hai tên kia không kịp phản ứng thì Trấn Thiên đã giơ lên thanh Cự Kiếm, bổ về tên phía bên phải....
Tên ở bên phải thấy vậy lập tức hoảng sợ, muốn giơ kiếm lên đỡ thì Trấn Thiên lại một lần chỉnh trọng lương lên 500Kg khiến cho người kia không tài nào nhấc nổi thanh kiếm trong tay... Mặc dù võ giả có thể vận dụng linh khí trong người để chống lại lực lượng trọng lực này, nhưng mà hai tên này đều là Võ Đồ cảnh giới!! Kinh nghiệm chiến đấu hầu như là không có!!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]