Chương trước
Chương sau
...

Mộ Dung Ý Nhi nghe Liễu Thanh Trung nói vậy thì cũng lập tức giải thích cho hắn biết chuyện vừa xảy ra một cách đơn giản hóa nhất...

Liễu Thanh Trung nghe vậy thì lập tức hơi nhíu mày lại một chút sau đó lập tức dãn ra, cười nói:

“Được rồi cũng không có chuyện gì xảy ra... Cái gì nên bỏ qua thì bỏ qua đi... Ha ha....”

Tiêu Lân nghe vậy mặc dù có chút khó chịu nhưng cũng không có ý kiến gì nhiều mà chỉ vẫn âm độc nhìn về phía La Vưu Thánh.... Còn về phần La Vưu Thánh thì trực tiếp bỏ qua ánh mắt đó của Tiêu Lân mà nhìn Liễu Thanh Trung một cái thật sâu, sau đó lập tức nhếch mép cười nhẹ một cái sau đó quay người rời đi vào trong khu Thượng Đẳng...

Sau khi La Vưu Thánh rời đi thì mấy người Tiểu Hà và các đệ tử còn lại mới thở phào nhẹ nhõm một hơi, khí thế ác liệt mà lúc này La Vưu Thánh tỏa ra khiến cho bọn họ có chút khó chịu và sợ hãi....

Liễu Thanh Trung, thấy La Vưu Thánh nhìn mình cười một cách thâm ý rồi rời đi thì cũng không có ý kiến gì nhiều.... Hắn biết La Vưu Thánh không phải có ý gì không tốt mà là cười thầm vì bản thân Liễu Thanh Trung hắn đứng phía sau quan sát toàn bộ quá trình mà không hề ra tay... Khiến cho Tiêu Lân ăn thiệt thòi một phen....

Đối với vấn đề này Liễu Thanh Trung cũng chả suy nghĩ nhiều, hắn đối với Tiêu Lân chả có chút hảo cảm nào cả.... Một tên ngu ngốc lúc này cũng dựa dẫm vào gia tộc hay người thân thì sẽ chả bao giờ có thể làm nên cái thể thống gì.... Sớm muộn gì cũng đá trúng cái gì đó mà đi đời thôi.....

Nghĩ vậy, Liễu Thanh Trung lập tức đối với Mộ Dung Ý Nhi nói:

“Ý Nhi học muội. Chúng ta cũng nên về Thiên Linh Học Viện thôi.... Năm học mới sắp diễn ra rồi.... Mau mau về tham gia trác thí Linh Sư Cấp Độ để còn được chia lớp nữa.....”

Mộ Dung Ý Nhi nghe vậy thì có chút chần chừ nhìn về phía Hạ Đẳng khu một chút... Đợi cả buổi rồi mà vẫn không thấy Trấn Thiên đi ra khiến cho nàng có chút nản trí.... Suy nghĩ một chút, Mộ Dung Ý Nhi lập tức đối với tên tiểu nhị kia nói:

“Tý nữa nếu như tên kia mà xuất hiện thì người hãy đưa phong thư này cho hắn, bảo là Mộ Dung Ý Nhi gửi.!!”

Nói xong, nàng lập tức lấy ra từ trong Trữ Vật Giới Chỉ một tờ giấy và một cây bút... Viết lên đó vài dòng rồi đưa cho tên tiểu nhị kia và kèm theo đó là vài đồng vàng....

Tên tiểu nhị kia nhìn thấy Mộ Dung Ý Nhi đưa cho hắn phong thư bảo mình chỉ cần gửi người khách quan kia là đã được vài đồng vàng thì lập tức hưng phấn lên rất nhiều... Tiếp nhận vàng và thư của Mộ Dung Ý Nhi, sau đó gật đầu lia lịa nói sẽ hoàn thành tốt công việc...

Tiêu Lân đứng ở một bên thấy cảnh này thì lập tức mắt léo lên từng tia sát khí, ghen tuông nhưng sau đó lập tức biến mất...

Mộ Dung Ý Nhi thấy tên tiểu nhi kia đồng ý, hứa sẽ hoàn thành thì lập tức gật đầu một cái, sau đó đối với mọi người nói:

“Được rồi, chúng ta đi thôi... Mau chóng trở về Thiên Linh Học Viện còn tham gia Linh Sư Khảo Thí....”

Mọi người nghe thấy Mộ Dung Ý Nhi nói vậy thì lập tức cũng lấy lại tinh thần, Linh Sư Khảo Thí là một kì vô cùng quan trọng đối với mỗi Linh Sư ở trong Thiên Linh Học Viện... Bởi vì Linh Sư Khảo Thí chỉ duy nhất mở vào đầu năm học mới mà thôi.... Nếu như bỏ lỡ kì khảo thì này thì cho dù có đạt tới Linh Sư Cấp Cao hơn thì vẫn phải học chương trình của cấp thấp..... Trừ trường hợp đạt tới Linh Sư Cấp 7, thì lập tức có thể chuyển cấp lên Trung Thiên Vực....

Mộ Dung Ý Nhi trước khi đi còn nhìn liếc qua một chút Hạ Đẳng khu nhưng vẫn không thấy bóng dáng của Trấn Thiên đâu thì lập tức thở dài một hơi, sau đó đi ra ngoài Hắc Hắc Điếm....

Tiêu Lân thì trước khi ra khỏi Hắc Hắc Điếm thì nhìn thật sâu khu Hạ Đẳng một cái, sau đó nhìn qua khu Trung Đẳng rồi giơ nhón tay chỏ lên, ra hiệu 'triệt tiêu...'.... Sau đó hắn lập tức đi theo phía sau nhóm người Mộ Dung Ý Nhi....

Động tác này của hắn tuy bí mật nhưng cũng không thể nào tránh thoát khỏi ánh mắt của một vài người....

Liễu Thanh Trung thì cũng chỉ cười trừ... Hắn cũng không có ý định ngăn chặn gì cả... Dù sao hắn đối với Trấn Thiên cũng là bèo nước gặp nhau, không thân thiết gì với Trấn Thiên..

Còn về phần người còn lại thì không ai khác chính là La Vưu Thánh.... Lúc này hắn đang đứng trên lầu hai của khu Thượng Đẳng, nhìn xuống dưới khu Trung Đẳng, quan sát thật kĩ những kẻ vừa lúc này phản ứng lại Tiêu Lân.... Người xưa có câu, 'Kẻ thù của kẻ thù chính là đồng mình', hắn làm cho có thể đế cho Tiêu Lân được như mong muốn chứ??? Sau đó, La Vưu Thánh hắn lập tức nhìn về phía tên tiểu nhị kia, suy nghĩ một chút sau đó lập tức khóe miệng nhếch lên... Đi vào trong phòng nghỉ của mình....

...

Hạ Đẳng khu... Trong một căn phòng nhỏ...

Lúc này trong căn phòng yên tĩnh vô cùng.... Chỉ thấy đặt giữa phòng một thùng nước lớn, cao 1 mét, có hình tròn và đường kính 1 mét....

Nhìn lướt qua thì nó chả khác gì một thùng nước bình thường, không có gì đặc biệt... Nhưng nếu như nhìn kỹ hơn vào phía trong thùng thì ta có thể thấy được đang có một người thanh niên tầm 19, 20 tuổi... Làn da trắng hồng, đẹp không tì vết, trông vô cùng rắn rỏi và khỏe mạnh!!

Người thanh niên này không ai khác chính là Trấn Thiên mà hôm qua đã bất tỉnh nhân sự bên trong thùng nước thuốc.... Lúc này đây, thùng nước thuốc đã không còn có màu xanh lá cây như lúc mới pha thuốc nữa mà giờ đây nó đã bị nhuộm đỏ bởi máu của Trấn Thiên chảy ra.... Màu của nó trông khá là đẹp...

“Ưm....ư...”

Đúng lúc này, Trấn Thiên hơi nhúc nhích cái đầu một chút, sau đó từ từ dần dần mở mắt ra nhìn mọi thứ xung quanh... Trong miệng lẩm bẩm, khó khăn nói:

“Nư...nước...”

Sau đó, hắn lập tức không suy nghĩ nhiều, cúi đầu xuống nốc vào một ngụm 'máu pha thuốc'.... Vị của nó lập tức khiến cho Trấn Thiên giật mình tỉnh dậy, phun hết toàn bộ ra ngoài, sau đó chửi '*****' một tiếng..... Dù sao hắn cũng là người hiện đại cho nên những câu chửi thề buột miệng phát ra là không thể nào tránh khỏi được....

Chửi xong, Trấn Thiên lập tức lấy lại tinh thần... Cố gắng gồng mình đứng dậy, đi ra khỏi thùng nước thuốc.... Đến chỗ bàn uống nước ở rìa phòng nốc hết toàn bộ nước có trong bình ở đó....

Uống xong, Trấn Thiên cảm giác mình khỏe mạnh hơn khá nhiều, tìm tạm một bộ quần áo mặc vào, Trấn Thiên lập tức ấn vào một cái nút trong trên bàn....

Chưa đầy một phút sau...

“Cốc...Cốc...”, “ Khác quan, người cho gọi gì ạ....” - Tiếng của tên tiểu nhị hôm qua đã bê thùng nước cho Trấn Thiên hôm qua vang lên khiến hắn có chút ngẩn người... Không ngờ tên này lại tận tình như vậy...

Không suy nghĩ nhiều, hắn lập tức bảo tên tiểu nhị đó vào phòng vào...

Tên tiểu nhị kia được sự chấp thuận của Trấn Thiên cho vào phòng thì không còn cố kị gì nữa, lập tức mở của đi vào trong.... Nhưng ngay sau đó, hắn bị cảnh tượng trước mắt làm cho ngẩn người.....

Chỉ thấy lúc này trên sàn đang vương vãi từng vết máu đỏ đã khô, rồi ở giữa căn phòng đang có một thùng nước có màu đỏ chút, hơi hơi tỏa ra một chút huyết khí khá tanh tưởi....

Trấn Thiên thấy biểu cảm này của tên tiểu nhị thì lập tức phất tay nói:

“Không có gì đặc biệt cả, chỉ là trong lúc tu luyện xả ra chút vấn đề mà thôi... Mau mau đi thay cho ta một thùng nước mới... Và mang vài món ăn lên đây....”

Tên tiểu nhị nghe vậy thì lập tức vâng vâng, lập tức muốn đi thay nước cho Trấn Thiên, nhưng ngây lập tức hắn nhớ tới một điều gì đó, sau đó lấy ra từ trong người một mảnh giấy đưa cho Trấn Thiên rồi nói:

“Khách quan, lúc nãy có một vị tiểu thư tên Mộ Dung Ý Nhi gửi cho người cái này......”

Trấn Thiên nghe vậy thì lập tức ngẩn người, sau đó tiếp nhận mảnh giấy từ trên tay của tên tiểu nhị, mở ra xem..

P/s : Crazy Mode (ON)

★ ★ 

ღCủ Hành Thần Bíღ - Team Đang Bí Ý Tưởng-

ღTks Allღ

23✫ 9✫ 2016
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.