Mộc Vũ Huân kích động, cô ta cảm thấy không biết có phải lá gan của mình trở nên lớn hơn rồi không, thế nhưng vừa nghĩ đến dáng vẻ anh tuấn của Sở Hạo lúc bắt quỷ, cô ta không nhịn được muốn đi xem. 
Hơn nữa, có Sở Hạo ở đó, lũ quỷ kia không tổn thương đến cô ta được. 
- Không được, bắt quỷ quá nguy hiểm, tôi không thể phân tâm bảo vệ cô, hơn nữa người bình thường gặp quỷ, đối với thân thể không tốt. 
Sở Hạo chững chạc đàng hoàng nói. 
Chẳng qua trong lòng hắn lại đang nghĩ, cho cô đi theo, làm sao anh đây nói chuyện làm ăn được! 
Hắn lén lút nhìn những người mẫu kia, nhịp tim đập có hơi nhanh, cảm giác giống như làm chuyện trái với lương tâm! 
Con mẹ nó! 
Làm sao mình lại có loại suy nghĩ này, ông đây là lưu manh, chân trời góc biển mặc ta chơi đùa. 
Bên phía Mộc Vũ Huân, cô ta giống như quả bóng xì hơi, có chút rầu rĩ không vui, cô ta vừa định nói gì đó, nhưng lại sợ Sở Hạo không vui. 
- Được rồi. 
Để điện thoại xuống, Sở Hạo giống như là làm việc trái với lương tâm, vội vàng lắc đầu, đem loại suy nghĩ tà ác này bỏ đi. 
- Các chị gái nhỏ, không đúng… Khách hàng lớn, tôi đến đây! 
Buổi tối, dưới sự dẫn đầu của tổng giám đốc Nhạc, nhóm người mẫu nữ đều thay quần áo, mặc những bộ trang phục bình thường, nhưng ai nấy đều rất xinh đẹp, từng người đều trang điểm rất đẹp. 
Rất nhiều đàn ông đều hướng tới bụi hoa, Sở Hạo có nằm mơ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-he-thong-troc-quy/1797730/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.