- Thiên sư, cậu dùng trà đi.
- Thiên sư, cậu ngồi ở đây.
Tổng giám đốc Nhạc tên là Nhạc San San, là bà chủ của công ty người mẫu nữ này, khoảng ba mươi tuổi, phong tư trác tuyệt, mỉm cười mê người, khắc sâu vào lòng người.
Mà Lạc Yên là trợ lý của cô ta, nhưng dựa theo quan hệ, không chỉ là trợ lý đơn giản như vậy.
Nhạc San San kích động nói:
- Thiên sư, cậu đúng là có bản lĩnh, còn không biết tên cậu là gì?
Sở Hạo ho khan nói:
- Sở Hạo, chị gọi tôi bằng tên là được, đừng gọi thiên sư.
Nhạc San San là người thẳng thắn, có thể thân thiết với thiên sư hơn, đương nhiên là cô ta rất vui, loại cao nhân thế ngoại này rất hiếm thấy, nói:
- Tôi lớn tuổi hơn cậu, thì gọi cậu là Sở Hạo, cậu cũng đừng gọi tôi là tổng giám đốc Nhạc, tôi tên là Nhạc San San, cậu có thể gọi tôi là chị San San.
Lạc Yên ngồi bên cạnh, cười hì hì nói:
- Tôi tên là Lạc Yên, cũng là chị đấy...
Sở Hạo không có cốt khí ngây người, hai bọn họ quá xinh đẹp, đẹp hơn sinh viên trong trường vô số lần, dù sao lăn lộn trong xã hội lâu năm, đã có loại khí chất thành thục.
Hắn mới mười tám tuổi, là một cậu thanh niên gà mờ, hoàn toàn không có sức chống cự đối với các chị gái xinh đẹp.
Hai người phụ nữ cười, tiểu thiên sư này thật đáng yêu, nhìn hắn đỏ mặt kìa.
Tổng giám đốc Nhạc cười nói:
- Phong thủy của công ty, làm phiền tiểu sư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-he-thong-troc-quy/1797729/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.