Mắt Sở Hạo đều thẳng rồi.
Mười vạn!
Hắn không nghe nhầm, trái tim hắn đập thình thịch.
Mười vạn có thể khiến hắn làm được rất nhiều chuyện.
Mười vạn, hắn phải bày quầy trên cầu bao nhiêu năm, mới có thể kiếm được?
Mười vạn, có thể giải quyết khốn cảnh của hắn hiện giờ, học phí trung học cũng có, còn được ăn ngon rất lâu.
Thấy biểu cảm trên mặt Sở Hạo, phụ nhân này càng khinh thường hơn.
Thiên sư bắt quỷ thì thế nào!
Không phải cũng như người bình thường thôi sao, xã hội hiện giờ, không có tiền là tôn tử, có tiền là đại gia.
Phu nhân kia vừa dứt lời, một người đàn ông bụng bia đi lên, cười mở miệng:
- Sở thiên sư, 10 vạn hơi ít, vậy chúng tôi sẽ đưa 20 vạn, nếu chuyện này xử lý xong, thiên sư sẽ nhận được không ít ưu đãi.
Cho dù là Mộc Vũ Phi, hay là Mộc Vũ Huân đều nhìn về phía hắn.
Tất cả người Mộc gia đều nhìn về phía Sở Hạo.
- Bản thiên sư từ chối.
Mọi người sửng sốt.
Lúc này trong lòng Sở Hạo tràn đầy lửa giận.
Có tiền thì giỏi lắm à!
Ông nội nó.
A… Có tiền đúng là giỏi lắm.
Nhưng Sở Hạo không phải kẻ ngốc, mấy người không đi với tôi, sao tôi có thể trang bức bắt quỷ! Sao tôi có thể tăng thực lực của mình, mấy người đây là lấy tiền vũ nhục thiên sư tương lai.
- Đinh… Ký chủ trang bức bình tĩnh, đạt được 2 điểm giá trị trang bức.
Trong lòng Sở Hạo vui vẻ, như vậy cũng có thể trang bức thành công.
Sở Hạo nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-he-thong-troc-quy/1797719/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.