Thấy hoa hậu giảng đường bình thường luôn kiêu ngạo tận trời xin lỗi, khỏi phải nói Sở Hạo hưng phấn thế nào, hắn dùng phong cách trưởng bối giáo huấn tiểu bối nói: 
- Không sao, sau này chú ý là được, đừng cả ngày như bị bệnh thần kinh. 
Mộc Vũ Huân không phục, nghe mõm anh ta nói kìa, đây là muốn dạy bảo bản tiểu thư à, nhưng cha ở đây, cô ta không dám làm càn. 
Thấy Mộc Vũ Huân bực tức, tâm tình Sở Hạo vô cùng sảng khoái. 
Hoa hậu giảng đường thì thế nào? 
Nổi tiếng thì sao? 
Còn không phải khuất phục dưới dâm uy của bản thiên sư, a… Dưới uy danh. 
- Cảm ơn Sở thiên sư. 
Mộc Vũ Phi cũng nói cảm ơn, vừa rồi vị ngự tỷ lạnh lùng xinh đẹp này còn kéo tay người ta nữa. 
Mộc Thành Long cười nói: 
- Sở thiên sư còn trẻ tuổi đã có bản lĩnh cao như vậy, đúng là khiến người ta bội phục, có thời gian nhất định phải tới nhà chơi nhé. 
- Đúng rồi! Thiên sư hãy nhận lấy tấm thẻ này, bên trong có năm vạn tệ, mật mã là sáu số cuối, cảm ơn ân đức thiên sư đã giúp Mộc gia. 
Mộc Thành Long lấy một chiếc thẻ ra, cười nói. 
Trong chớp mắt Sở Hạo ngốc luôn rồi. 
Năm vạn tệ! 
Số tiền này… Đủ để hắn ăn cơm ở căng tin trường học, không cần phải ăn ở vỉa hè, bị quản lý trật tự đuổi giết cả ngày. 
Trong lòng Sở Hạo rục rịch, muốn nhận lấy chiếc thẻ theo bản năng. 
Bỗng nhiên nhìn thấy ánh mắt của chị em Mộc Vũ Phi, hắn lại đẩy thẻ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-he-thong-troc-quy/1797718/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.