Túy Trong Khêu Đènmột bên bổ sung máu, một bên phóng tới con hổ kia. Hắn ngăn cản côngkích của nó, liều mạng muốn kéo thù hận đã chuyển sang người Diệp HiểuHạ về, "Diệp Hiểu Hạ. Cô vừa rồi làm cái gì?"
Nghe tiếng la củaTúy Trong Khêu Đèn, Diệp Hiểu Hạ rụt lui bả vai, cười khan vài tiếng,sau đó mới nhỏ giọng nói: "Tôi đánh trúng lông trắng trước ngực nó."
Dưới tình huống con hổ giận dữ rống to, Túy Trong Khêu Đèn gào rít, hơn nữalá cây trong rừng rậm vì trận chiến này mà lã chã rơi xuống, thanh âmkhông lớn kia của Diệp Hiểu Hạ thật sự là không nghe được.
"Côđang nói cái gì, lớn tiếng chút. Chưa ăn cơm a?" Túy Trong Khêu Đèn rấtmuốn nghe rõ, nhưng, bất đắc dĩ hắn không có thiên phú ngàn dặm nhĩ.
"Tôi đánh trúng lông trắng trước ngực nó, ra bạo kích, sau đó nó cứ nhưvậy." Diệp Hiểu Hạ cũng hô to lên, đánh quái quả thực mệt chết người,chẳng những muốn gọi kỹ năng, còn muốn kêu gào như vậy, quả thực quá phí sức chịu đựng .
Lông trắng? Túy Trong Khêu Đèn hơi hơi sửng sốt, ngẩng đầu nhìn về phía lông trắng trước ngực con hổ kia, một ý tưởngxuất hiện trong đầu hắn, chẳng lẽ là... nhược điểm? Hắn không chút do dự giơ đại kiếm lên, hô to một tiếng, hướng đám lông trắng kia bổ tới.
"Bạo kích -486."
Giống như Túy Trong Khêu Đèn nghĩ, đây đúng là nhược điểm của con hổ này. Một kiếm kia của Túy Trong Khêu Đèn cơ hồ đã hao phí toàn bộ khí lực củahắn, hơn nữa dùng kỹ năng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-han/2202721/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.