Sắc trời nơi này vốn rất là âm u, mà sắc mặt Diệp Hiểu Hạ càng là âm tìnhbất định. Sau cuộc chiến đến giờ, tình huống bỗng nhiên có chút quỷ dị.
Túy Trong Khêu Đèn ôm vết thương trên ngực, trùng trùng thở hổn hển, hắnnhìn về phía Diệp Hiểu Hạ có chút lạ thường, không khỏi quan tâm hỏi:"Như thế nào?" Lập tức, hắn nghĩ đến có thể là không ra trang bị nào,tuy trải qua một hồi đại chiến như vậy mà không ra cái gì, là ai thìtrong lòng cũng có điểm không thoải mái, nhưng hắn vẫn an ủi cô: "Khôngra cái gì thì thôi, trang bị không nên quá quan tâm ..."
Hắn chưa nói xong, liền thấy Diệp Hiểu Hạ cố sức cầm một thanh kiếm đưa cho hắn, mà thần sắc trên mặt cô cũng là cổ quái. Đó là một loại biểu cảm đè nén và hưng phấn, hai loại biểu cảm này vốn không thể đồng thời xuất hiện,nhưng giờ khắc này nó lại đồng thời ra xuất hiện trên mặt Diệp Hiểu Hạ,cùng với ánh sáng ảm đạm trong rừng có chút quỷ dị.
Cúi đầu nhìnđại kiếm trong tay Diệp Hiểu Hạ, đây quả thật là đại kiếm, hơn nữa sovới cái hắn đang dùng tinh xảo hơn nhiều, xem ra ít nhất là trang bị lục sắc ngoài cấp 10. Lần này đúng là có vận khí tốt, giết nhiều quái nhưvậy một cọng lông cũng không thấy, cái vũ khí thứ nhất rơi ra lại là cái hắn có thể dùng.
"Đại kiếm là vũ khí của anh, nhanh thay xem..." Nói xong Diệp Hiểu Hạ lại dừng lại, trên mặt cô lộ ra một chút mỉmcười: "A, quên, hình như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-han/2202719/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.