Trong không khí tựa hồ không có gió.
Hoặc là nói, vì nơi này là chỗ sâu nhất trong rừng chỗ, nên gió nhẹ trongrừng không thể thổi tới đây, làm nơi này có chút quá yên tĩnh.
Mùi bùn đất quá tanh, trộn lẫn với lá cây mục, tạo thành một loại hương vịđộc đáo của rừng rậm. Trên mặt đất là một lớp lá rụng thật dày, thườngthường có bụi cỏ màu xanh chui ra giữa đám lá rụng. Ở dưới một vài thâncây thấp bé và trên cọc gỗ, thậm chí còn có từng đám từng đám nấm, không coi ai ra gì mọc trên đó.
"Nếu trong Tân Thủ thôn ai cũng biếtthuật thu thập, đoán chừng nơi này sẽ không còn cây nấm nào." Túy TrongKhêu Đèn nhìn cây nấm bên chân, nâng chân lên, chạm vào một chút, câynấm kia trở nên nát bét.
"Vì sao?"
"Nấm là nguyên liệu nấu ăn, nấu nướng là kỹ năng ai cũng có thể học, cô cảm thấy, có thể cònnấm sao?" Túy Trong Khêu Đèn nhíu mày. Tuy hắn không học thuật thu thập, nhưng cũng không thể chạm một chút liền nát thành như vậy chứ, hệ thống cũng quá khi dễ người đi.
Nghe Túy Trong Khêu Đèn nói như vậy,Diệp Hiểu Hạ cũng không khách khí, nấm ở ven đường toàn bộ đều chui vàotúi cô. Cũng may nguyên liệu nấu ăn là một ô chứa được 99 cái, nếu giống như da, quặng, dược liệu một ô chỉ chứa được 20 cái, cô nhất định sẽkhóc muốn chết.
Diệp Hiểu Hạ đang vui vẻ hái nấm, Túy Trong KhêuĐèn đi ở phía trước bỗng dừng bước, hắn nhẹ nhàng thở một hơi: "Hư, đừng lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-han/2202723/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.