Những người kia liềnnhư vậy rời đi, mà Vinh Ninh lại một bước cũng không có thể di chuyện,nội tâm của anh bơ vơ, đến cùng cần phải bao lâu anh mới có thể đạt được điều mình muốn?
”Cậu đừng có lại si tâm vọng tưởng!” Trác NhấtPhong nói ra lời nói, “Chết cái tâm kia đi? Suy bụng ta ra bụng người,nếu như hôm nay đổi thành cậu là tôi, cậu làm chuyện như vậy, còn sẽ tha thứ sao?”
”Sẽ không.” Vinh Ninh thẳng thắn.
”Biết rõ làtốt rồi, cậu cũng là người lớn như vậy, chuyện gì là tốt, chuyện gì làxấu, cậu cũng có thể rất rõ ràng, không cần lại dây dưa không ngừng,liền coi như cậu không nhìn lại mặt của mình, ít nhất cũng phải vì những người kia của tập đoàn Đế Không thể diện suy nghĩ suy nghĩ.”
”Cháu không hiểu.” Vinh Ninh kỳ quái hỏi, “Chú Trác, vì cái gì không cần chovãn bối một cái cơ hội để hối cải làm người mới? Cháu cũng không phải là không yêu cô ấy, cũng không phải là năm đó không cần cô ấy, hết thảyđều là hiểu lầm cùng sai lầm.”
”Hiểu lầm cùng sai lầm?”
”Đúng!” Vinh Ninh lấy lại bình tĩnh, bình phục hô hấp của mình, “Cháu cũng cóđuổi theo cô ấy vậy, nhưng lại phát sinh vấn đề làm cho mất trí nhớ, sau khi tỉnh lại cháu vẫn luôn cảm thấy trái tim cái chỗ này là trốngrỗng.”
Anh che trái tim của mình, những lời này đã giấu ở tronglòng của mình quá lâu. “Cháu mới biết được, trong lòng sớm liền ở mấttrí nhớ trước bị người chiếm cứ, cháu liên tục đang tìm, lại như thế nào cũng tìm không đến,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-phuc-hac-sieu-ngang-nguoc-cha-con-muon-tra-hang/1510665/chuong-517.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.